TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 227

không tệ chút nào. Rồi tôi bèn nói suy nghĩ này của mình ra với Bích Dung
và Lê Tâm.

Lê Tâm cất lời cảm khái: “Nếu Thẩm công tử thực sự là thế tử của

vương phủ chúng ta, chỉ e người làm mai sớm đã giẫm tan bậu cửa của
vương phủ rồi.”

Bích Dung thì lại vội vàng phản bác lại tôi: “Tuyệt đối không thể có

chuyện này được.”

Tôi ngạc nhiên hỏi: “Tại sao lại nói vậy?”

Bích Dung ấp úng suốt một hồi lâu rồi mới đáp: “Vương gia là người

Thiên Long triều, Vương phi cũng là người Thiên Long triều, đương nhiên
là không thể sinh ra một người Đại Phụng triều rồi.”

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng bất chợt vang lại: “Theo như

luân lý cương thường, bất kể là thầy trò đến với nhau hay là huynh muội
đến với nhau, kỳ thực đều là loạn luân cả, nhưng đương nhiên huynh muội
loạn luân thì nặng tội hơn một chút.”

Tôi hơi ngẩn ra, rồi bèn ngoảnh đầu nhìn.

Là Dịch Phong đã lâu rồi không gặp.

Thầm sắc vẫn nguyên vẻ lạnh lùng như xưa, Dịch Phong ung dung

bước tới hành lễ với tôi, khi đứng thẳng người dậy, trong ánh mắt nhìn về
phía tôi lộ ra mấy tia phức tạp.

Kể từ lần từ biệt ở Nam Phong quán lúc trước, suốt một thời gian dài

vừa qua tôi chưa từng gặp lại Dịch Phong. Tuy tôi không rõ tại sao Dịch
Phong lại đoạn tuyệt quan hệ với tôi, nhưng giờ đây tôi đang có quá nhiều
chuyện rắc rồi, do đó chẳng có lòng dạ đâu mà để tâm tới, cũng chẳng
muốn tính toán làm gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.