TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 256

Tôi nói tiếp: “Kỳ thực nói đi nói lại thì ý tứ của con cũng chỉ có thế

thôi, với sự thông minh của sư phụ ắt là có thể biết rõ A Uyển nghĩ gì trong
lòng.”

Thẩm Hành lại khẽ gật đầu lần nữa.

Kiếp trước rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tôi kỳ thực cũng chỉ lờ mờ

biết được một chút mà thôi.

Có điều trong lòng Tạ Uyển nghĩ cái gì, tôi có thể nói là hiểu khá rõ.

Chuyện của kiếp trước vào thời khắc Tạ Uyển qua đời có thể tính là đã kết
thúc rồi, bất kể lúc sinh tiền Tạ Uyển đã phạm phải sai lầm gì, làm ra
chuyện thương thiên hại lý gì thì sau khi chết cũng đã bị giam trong hang
động âm u dưới âm tào địa phủ đó hơn một trăm năm mà không được đầu
thai, sự trừng phạt như thế có thể nói là rất lớn.

Giết người chẳng qua là đền mạng, còn phá nhà cướp bóc thì cũng chỉ

là tội phải vào tù mà thôi.

Sự trừng phạt mà Tạ Uyển phải chịu nhất định là đã đủ để chuộc lại

lỗi lầm mà cô ta gây ra trước đó rồi, huống hồ bây giờ cô ta còn đã chuyển
thế và biến thành tôi.

Tôi suy nghĩ kĩ rồi, nếu không muốn bị đeo bám nữa, cách tốt nhất bây

giờ là giải quyết từng người một. Theo như tình hình trước mắt thì hiện có
bốn người dính dáng tới kiếp trước của tôi, đó là Tư Mã Cẩn Du, Dịch
Phong, Thẩm Hành và Bích Dung.

Bích Dung đã được giải quyết rồi.

Thẩm Hành thì cũng khá phối hợp, chỉ cần y không nhắc đến chuyện

kiếp trước với tôi, tôi sẽ chỉ coi y là Thẩm Hành. Bây giờ ngẫm lại, ý nghĩ
đuổi y ra khỏi phủ lúc trước kỳ thực không hề khả thi chút nào. Cha vốn tin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.