TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 258

đăng cơ, Tư Mã Cẩn Du ắt sẽ chẳng được sống những ngày tốt đẹp nữa,
đến khi đó hắn tự giữ mình còn chẳng thể, chắc chắn là không có lòng dạ
nào mà để ý tới tôi rồi.

Tôi chỉ cần cố nhịn thôi, nhịn đến lúc tân đế đăng cơ là sẽ được hoàn

toàn giải thoát.

Chuyện Tư Mã Cẩn Du ngấm ngầm bắt cóc tôi hôm trước khiến mọi

người trong tiểu viện của tôi đều trở nên cực kỳ cảnh giác, Lý tổng quản
còn điều tới thêm rất nhiều thị vệ, Lê Tâm và Bích Đồng cũng không dám
sơ xuất, luân phiên túc trực ở gian ngoài.

Chẳng rõ có phải là vì những lời hôm đó đã có tác dụng hay không mà

Tư Mã Cẩn Du thời gian vừa rồi không tới tìm tôi thêm lần nào nữa.

Số lần Thẩm Hành tới tiểu viện của tôi càng lúc càng nhiều hơn, khi

tới còn thường xuyên đưa cho tôi một số thứ ám khí và bột thuốc kỳ lạ, có
lúc lại làm cho tôi những loại đồ ăn và bánh ngọt mới mẻ, khiến tôi bắt đầu
thấy có chút bất mãn với trình độ nấu nước của các đầu bếp trong vương
phủ.

Khi chiếc lá vàng cuối cùng ngoài sân rơi xuống, thành Kiến Trung rốt

cuộc đã phải đón trận tuyết đầu tiên của mùa đông.

Trong phòng đã bày sẵn mấy chiếc lò sưởi, bên trong lại đốt loại than

củi thượng hạng, do đó toàn bộ gian phòng đều ấm áp như thể đang trong
ngày xuân. Tôi ôm một chiếc lò sưởi cầm tay trong lòng mà nằm trên
giường, tay thì mân mê món ám khí Thẩm Hành vừa đưa tới mấy hôm
trước.

Nửa tháng trước, Thẩm Hành kêu tôi đưa cho y cây trâm gỗ đào đã

tặng tôi trong lễ bái sư, sau khi sửa thành ám khí thì bèn trả lại cho tôi. Tôi
xem xét một chút, thấy nó đã nhẹ hơn trước không ít, phần gỗ đào ở giữa
còn bị khoét rỗng, bên trong đựng toàn bột thuốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.