TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 294

Bích Dung cắn chặt môi. “Giọng nói bên trong rừng đào đêm qua…”

Nghe Bích Dung nói vậy, tôi tỉ mỉ ngẫm lại, thấy hai giọng nói này

quả thực giống nhau tới bảy, tám phần, mà nếu như tam Hoàng tử cũng gào
lên như thế, có lẽ sẽ giống nhau đến chín phần luôn.

Tôi lập tức đứng bật dậy, một suy nghĩ lớn gan đột ngột lóe hiện trong

đầu.

Tôi nói: “Bích Dung, qua phủ Thế tử mời huynh trưởng của ta tới đây.

Chuyện này nhất định phải giữ bí mật, biết chưa?”

Bích Dung khẽ gật đầu.

Khi huynh trưởng tới chỗ tôi thì trời đã sâm sẩm tối, đèn bắt đầu được

thắp lên.

Rõ ràng đang trong mùa đông nhưng trên mặt huynh trưởng lại rỉ mồ

hôi lấm tấm, thần sắc không giấu được vẻ nóng vội. Chắc hẳn hôm nay
huynh ấy đang bận rộn vô cùng, để đến chỗ tôi đã phải tranh thủ thời gian
hết mức.

Tôi không dây dưa nhiều, hỏi thẳng vào vấn đề mình quan tâm:

“Huynh trưởng có biết chuyện trong mật đạo dưới rừng đào có người
không?”

Huynh ấy nghe thấy thế thì mặt liền lập tức tái đi.

Tôi nhất thời không thể xác định được huynh ấy tái mặt đi như vậy là

vì không biết trong mật đạo có người hay là vì tôi đã vô ý phát hiện ra
chuyện này, vừa định hỏi cho rõ thì huynh ấy đã tỏ ra nghiêm túc nói: “A
Uyển, chuyện này vô cùng hệ trọng, sau này muội đừng nhắc đến nữa. Vi
huynh tự sẽ điều tra rõ ràng, muội không cần quan tâm đến làm gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.