TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 299

áo đen chỉ có hai kẻ ngã gục, còn kẻ đi ở sau cùng thì căn bản không bị làm
sao hết.

Hắn hằn học trừng mắt nhìn tôi.

Tôi tức tốc quay đầu bỏ chạy.

Nghe thấy tiếng bước chân dồn dập sau lưng, tôi ngoảnh đầu hô to lần

nữa: “Xem ám khí của ta đây!”

Hắn vô thức tránh sang một bên, thừa dịp đó tôi tăng nhanh tốc độ

chạy đi như điên trong rừng đào. Ngẫm lại, tôi đã nhặt lại được chiếc vòng
bạc kia ở nơi sâu trong rừng đào nên dù có chạy về hướng nào thì cũng đều
khó lòng thoát khỏi gã áo đen đó.

Nếu hắn còn biết khinh công nữa, vậy thì chẳng bao lâu sau tôi ắt sẽ bị

bắt sống thôi.

Cho nên tôi chỉ còn một lựa chọn duy nhất.

Trên cây đào cách chỗ tôi năm bước chân có một cơ quan, ấn vào đó

rồi có thể tiến vào mật đạo bên dưới rừng đào.

Thân thể tôi bỗng nhiên nhẹ bẫng, cứ thế rơi xuống phía dưới. May

mà chiếc áo lông cáo trên người đủ dày, thành ra khi tiếp đất tôi không đến
nỗi bị ngã quá đau. Tôi chống tay xuống đất lồm cồm bò dậy, bốn phía
xung quanh tôi lúc này đều tối đen, có điều tôi biết mồi lấy lửa nằm ở nơi
nào.

Sau khi lửa được đốt lên, tôi ngồi cạnh đống lửa sưởi ấm, thầm nhủ gã

áo đen kia ắt không thể nào tìm đến nơi này, chắc sẽ rời đi nhanh thôi, mình
cứ ngồi nghỉ ở đây một lúc, chờ hắn rời đi rồi sẽ ra ngoài là được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.