TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 318

lún sâu vào trong những mối ân oán của kiếp trước, đến tận bây giờ vẫn
chưa thể nào thoát ra được.

Tôi nói: “Bích Dung là do mẹ ta nhờ cậy sư phụ tìm về, hoàn toàn

không liên quan gì tới sư phụ.”

“Nàng chỉ giỏi nói hộ cho hắn thôi.”

Tôi cau mày lại. “Sư phụ…”

“Câm miệng, không được nhắc tới hai chữ sư phụ nữa.” Sắc mặt Tư

Mã Cẩn Du đột nhiên trở nên sáng tối bất định, khiến tôi nhìn mà tim đập
chân run. Có điều, ban đầu tôi đâu có định nhắc tới Thẩm Hành, rõ ràng là
hắn khơi ra trước cơ mà.

Một lát sau, sắc mặt dần dịu dàng trở lại, Tư Mã Cẩn Du quay sang

nói với Dịch Phong: “Minh Viễn, gảy một khúc đàn đi.”

Tiếng đàn chậm rãi vang lên. Trước đây, tôi rất thích nghe Dịch Phong

gảy đàn nhưng bây giờ có gã khốn Tư Mã Cẩn Du đó ở bên, tôi căn bản
chẳng có lòng dạ nào mà nghe. Bích Dung lúc này đang đứng hầu bên cạnh
tôi, thân thể không kìm được hơi run rẩy, tôi đưa mắt nhìn về phía thị.

Thị nhìn lại tôi vẻ đáng thương.

Tôi hiểu ngay ý của thị, bèn an ủi thị bằng ánh mắt.

Tư Mã Cẩn Du khẽ “hừ” một tiếng. “Các người đúng là chủ tớ tình

sâu.”

Lúc này tôi đã hiểu được Tư Mã Cẩn Du không vui ở chỗ nào rồi,

đoán chừng hắn vẫn còn oán hận về việc thanh mai trúc mã của mình trong
kiếp trước đã bị Thẩm Hành cướp mất, do đó trong kiếp này mới bất mãn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.