TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 354

Tôi lẳng lặng nhẩm đếm, thấy bên đối phương tổng cộng có sáu người,

ngoài gã quan viên trông có vẻ gầy yếu trước mặt ra, năm kẻ còn lại đều
cao to vạm vỡ, một nắm đấm đã ngang với cả khuôn mặt của tôi rồi. Nói
cách khác, bọn họ chỉ cần nhổ một bãi nước bọt là đã có thể nhấn chìm tôi
rồi…

Tôi cứ nên tỏ ra yếu thế thì hơn.

Tôi nói: “Đại nhân nói đùa, Bình Nguyệt vô tài vô đức, Thái tử điện

hạ há lại đi đặt mọi tâm tư lên người Bình Nguyệt? Hơn nữa huynh trưởng
của Bình Nguyệt xưa nay vẫn luôn đứng về phía Thái tử điện hạ…” Hơi
dừng một chút, tôi lại nói tiếp: “Hiện giờ tuy bệ hạ đã lập Thái tử mới,
nhưng bệ hạ có thể lập mới một lần, thì sẽ còn có thể lập mới lần thứ hai.
Bình Nguyệt cùng huynh trưởng sớm đã nhiều lần khuyên nhủ phụ thân
đứng về phía Thái tử điện hạ rồi, hiện giờ phụ thân cũng hơi rung động.
Nếu như đại nhân giết ta, việc sớm muộn gì cũng sẽ bị lộ ra ngoài, đến lúc
đó phụ thân ta mà biết con gái mình chết trong tay người của Thái tử, đời
này ông quyết chẳng bao giờ đứng về phe Thái tử nữa. Thái tử điện hạ ở
ngôi đã nhiều năm, trong dân gian cũng khá có danh vọng, tam Hoàng tử
chẳng qua vừa được lập làm Thái tử, về mặt này há có thể so sánh với Thái
tử được ư?”

Tôi khẽ nói: “Mong đại nhân hãy suy nghĩ kĩ, đừng vì cơn nóng giận

nhất thời mà làm lỡ mất đại nghiệp của Thái tử điện hạ.”

“Ngươi quả là mau mồm mau miệng đấy!” Tuy hắn nói thế nhưng tôi

có thể cảm nhận được rõ ràng hắn đã hơi dao động.

Tôi bèn cố gắng thuyết phục thêm: “Chúng ta đều là người của Thái

tử, chẳng khác nào đang đứng chung trên một con thuyền. Bình Nguyệt
cũng biết đại nhân kỳ thực hết sức trung thành, mọi chuyện làm ra đều là vì
Thái tử. Bây giờ tình hình đang nguy cấp, Thái tử cần phải dốc hết toàn lực
đối phó với tam Hoàng tử mới đúng, trong khi đó ta lại bị đại nhân mời tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.