TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 366

Thẩm Hành nói: “Sư đệ, ta nhớ là đệ có một món đồ tốt được sư phụ

tặng cho trước khi xuống núi cơ mà.”

Thiện Lăng lộ vẻ xót xa, nói: “Sư điệt, mấy hôm nữa ta sẽ tặng cho

con thêm một món quà gặp mặt, nhất định là con sẽ thích.”

Nhìn bộ dạng này của Thiện Lăng, tôi đoán chừng đó là một món đồ

rất tuyệt.

Tôi cười híp mắt nói: “Đa tạ sư thúc.”

Hôn lễ của tôi và Tư Mã Cẩn Du được ấn định vào ngày Mười sáu

tháng Giêng, tính ra thì chỉ còn chưa đầy hai mươi ngày nữa thôi. Tư Mã
Cẩn Du kêu tôi yên tâm ở trong vương phủ chờ đợi, còn phái tới không ít
thị nữ và tùy tùng, bề ngoài là để cho tôi sai bảo, nhưng trên thực tế chẳng
qua là muốn giám sát nhất cử nhất động của tôi.

Tôi biết việc mưu phản của cha sẽ diễn ra chỉ trong vòng vài ngày

nữa, thế là liền ngoan ngoãn ở yên trong phủ làm một vị tân nương tử chờ
gả chồng. Biết Tư Mã Cẩn Du không thích Thẩm Hành, tôi cố hết sức hạn
chế tiếp xúc với y.

Huynh trưởng có lén đến chỗ tôi một lần, nói cho tôi hay vào ngày

mùng Một tháng Giêng Thái tử sẽ xua quân vào cung ép Hoàng đế nhường
ngôi, và tin tức này đã lọt đến tai đại Hoàng tử rồi.

Tôi hiểu ngay ý của huynh trưởng, chỉ cần Tư Mã Cẩn Du hay tin Thái

tử chuẩn bị ép Hoàng đế nhường ngôi, trong ngày hôm đó hắn nhất định sẽ
đến ngăn cản, bởi lẽ đây chính là cơ hội hiếm có cho hắn trở mình.

Bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình phía sau, xem ra cha muốn dùng tam

Hoàng tử làm ve sầu, còn bản thân thì đóng vai con chim sẻ kia.

Mùng Một tháng Giêng rất nhanh đã tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.