TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 367

Vì hôm nay là ngày tết nên toàn thành Kiến Trung đều vô cùng tưng

bừng náo nhiệt, trời còn chưa sáng, tiếng pháo nổ râm ran đã vang lên khắp
nơi, trong vương phủ cũng có rất nhiều thứ được bày biện ra cho hợp cảnh.
Sau khi thức giấc, tôi còn chưa kịp dùng bữa sáng thì đã phải mặc một bộ
cung trang vừa may rồi theo mẹ vào cung. Theo như lệ thường, hôm nay ở
Trung cung có hội chầu, các mệnh phụ đều phải tới Trung cung bái kiến
Hoàng hậu.

Sau khi vào cung, tôi phát hiện mẹ hình như có chút lơ đễnh. Tôi tính

toàn thời gian một chút, thấy chẳng bao lâu sau hoàng cung sẽ trở nên hỗn
loạn. Chắc mẹ cũng biết chuyện này rồi, nếu không đã chẳng tỏ ra như vậy.

Trước khi đi bái kiến Hoàng hậu, mẹ kéo tay tôi nhỏ giọng dặn dò:

“Đợi lát nữa bất kể xảy ra chuyện gì con cũng chớ hoang mang, đã có mẹ ở
đây rồi.”

Tôi khẽ gật đầu.

Quãng thời gian này Hoàng hậu vì chuyện Tư Mã Cẩn Du bị phế ngôi

Thái tử mà tiều tụy đi nhiều, cho dù đã dùng những loại phấn son thượng
hạng nhưng vẫn khó mà giấu được nét sầu trên mặt. Sau khi răn dạy qua
loa các mệnh phụ một hồi, bà ta liền cho mọi người lui xuống.

Tôi mừng thầm, chỉ hận không thể mọc ra một đôi cánh để có thể rời

khỏi chốn thị phi này nhanh một chút.

Chẳng ngờ tôi vừa mới theo mẹ bước chân ra khỏi cung Phượng Thê

thì đã có cung nữ đi tới: “Xin Quận chúa dừng bước, Hoàng hậu nương
nương có lời muốn nói với Quận chúa.”

Mẹ đưa mắt nhìn tôi vẻ lo lắng, tôi bèn nói: “Mẹ về phủ trước đi, con

nói chuyện với Hoàng hậu nương nương xong thì sẽ quay về ngay, mẹ
không cần phải lo lắng đâu.” Tôi đã nghĩ kĩ rồi, trong cuộc chiến tranh đoạt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.