TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 370

Công chúa Văn Dương chẳng buồn ngước mắt lên. “Mới ngày đầu

năm mà đã có mưa, thực không phải là điềm tốt lành gì.”

Cô ta nói thế khiến tôi thực khó tiếp lời, sau khi cười gượng một tiếng,

tôi đành nói: “Đa tạ Công chúa đã chở ta đi.”

Công chúa Văn Dương rốt cuộc đã chịu đưa mắt nhìn tôi. “Đa tạ cái gì

chứ, chúng ta sắp thành người một nhà rồi mà. Trước đây ta quả thực
không thích cô, chỉ tiếc rằng hoàng huynh của ta cứ như đã trúng phải bùa
mê thuốc lú của cô vậy, thành ra ta đành học theo mẫu hậu mà chấp nhận
thôi. Còn về chuyện trong kiếp trước của mấy người, ta cũng chỉ biết được
qua những lời mà bà cố nội để lại trong một cuốn sách ở thư các, có điều
bất kể ra sao thì đó cũng là chuyện của kiếp trước, ta thực sự không muốn
đòi nợ giúp bà cố nội làm gì, sau này cô cứ hầu hạ hoàng huynh của ta cho
tốt là được.”

Tôi rốt cuộc đã hiểu rồi, giống như Phần Nguyên Hoàng hậu, Công

chúa Văn Dương gọi tôi lên đây cũng là vì muốn răn dạy tôi một phen. Tôi
bất giác cảm thấy khó chịu, thực ra tôi cũng đâu muốn bị chuyện trong kiếp
trước quấn lấy, đều là tại Tư Mã Cẩn Du cứ bám lấy tôi, Công chúa Văn
Dương nên đi tìm Tư Mã Cẩn Du mà nói chuyện mới đúng.

Công chúa Văn Dương lại nói tiếp: “Mấy ngày nữa chắc ta sẽ không

còn ở lại Thiên Long triều, nhưng dù là như thế cô cũng nhớ phải giữ đúng
bổn phận đừng có tùy tiện làm bừa. Riêng về sư phụ cô, có thể không tiếp
xúc thì cô tốt nhất là đừng tiếp xúc…”

Về sau Công chúa Văn Dương còn nói thêm những gì, tôi căn bản

không nghe rõ.

Trong đầu tôi bỗng nổi lên một suy nghĩ hết sức kinh người, lúc trước

Công chúa Vinh Hoa đã nghe ngóng được là Đại Phụng triều có ý chọn
đích trưởng nữ của Thiên Long triều làm đối tượng liên hôn, nhưng đâu có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.