TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 372

Tôi không kìm được suy nghĩ, nếu phán đoán của tôi là chính xác, mà

trước đó Công chúa Vinh Hoa lại từng nói Công chúa Văn Dương đã
ngưỡng mộ Thái tử Đại Phụng triều từ lâu, vậy sau này Công chúa Văn
Dương chắc sẽ hận tôi đến mức không còn lời nào tả được mất.

Sau khi trở về vương phủ, tôi lập tức đi tìm mẹ. Mẹ lúc này có vẻ khá

căng thẳng, khi đứng khi ngồi, ánh mắt thì chẳng biết vô tình hay cố ý mà
thường xuyên ngó nhìn ra phía bên ngoài, khi nhìn thấy tôi bà mới cố gắng
khống chế cảm xúc của bản thân một chút.

“A Uyển, Hoàng hậu nương nương đã nói với con những gì vậy?”

Tôi đáp: “Chỉ là những lời răn dạy bình thường thôi, không khác gì

những lời đã nói với các vị mệnh phụ phu nhân trước đó cả.” Tôi rót cho
mẹ một chén trà, nói tiếp: “Mẹ, con thấy mẹ có vẻ tâm thần không yên thì
phải, để con kêu Lan Phương cô cô thắp hương an thần lên nhé!”

Mẹ đưa tay đón lấy chén trà, nói: “Cũng tốt.”

Tôi cười híp mắt hỏi: “Cha chắc cũng sắp về rồi đúng không mẹ?”

“Ừm.” Mẹ khẽ đáp.

Tôi lại nói: “Mẹ, A Uyển thực sự không muốn gả cho đại Hoàng tử

chút nào.”

Mẹ khẽ mỉm cười, lại đưa tay tới khẽ vỗ vào mu bàn tay tôi. “Ừm, A

Uyển nói không gả thì sẽ không gả. Chờ qua hôm nay mọi thứ sẽ tốt lên
thôi, tuyệt đối sẽ không có ai ép con phải gả cho đại Hoàng tử.”

Hai mắt tôi sáng rực lên. “Thật thế sao? Mọi thứ thực sự sẽ tốt lên

sao?”

Mẹ khẽ gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.