TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 384

Sau khi buộc dây xong, Thẩm Hành nhìn tôi chăm chú, lại khẽ cất

tiếng gọi tôi.

“A Uyển.”

Trong tiếng gọi ấy có ẩn chứa vô số tâm trạng phức tạp, tôi thực lòng

không hiểu được những tâm trạng đó của y đại biểu cho điều gì, chỉ nhẹ
nhàng đáp lại: “Dạ.”

Thẩm Hành nói: “A Uyển, ta hiểu rõ những suy nghĩ trong lòng con.

Đối với Thẩm Yến, người trong trái tim y là Tạ Uyển, nhưng đối với ta bây
giờ, con là Tiêu Uyển. Ta sẽ đối xử với con thật tốt, chỉ cần là thứ mà con
muốn có, ta nhất định sẽ mang về cho con. Nếu con không thích sống trong
hoàng cung, sau này chúng ta sẽ không sống trong hoàng cung nữa. Cho
nên…”

Lần này tôi có thể nghe ra được ý khẩn cầu bên trong lời của Thẩm

Hành.

“Hãy yên lòng yên dạ mà gả cho ta, được không?”

Tôi cụp mắt xuống, khẽ gật đầu.

Thẩm Hành nắm chặt bàn tay tôi, trên khuôn mặt lộ rõ vẻ vui mừng

không sao giấu nổi.

Y tiễn tôi lên xe ngựa, rồi lại nói với Bích Dung: “Hãy chăm sóc Công

chúa cẩn thận, đêm đến nhớ đốt thêm lò sưởi, nước trà trên bàn thường
xuyên phải được giữ ấm đấy.”

Bích Dung nhất nhất vâng lời.

Sau khi trở lại hoàng cung, Bích Dung rõ ràng có vẻ muốn nói gì đó

mà lại thôi. Tôi biết thị muốn nói gì, sau khi nhón một quả nho bỏ vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.