TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 475

“Trước đây nàng thường nói là muốn xây một ngôi nhà nhỏ trên núi,

lại trồng một gốc đào trước cửa, bây giờ ta đã tìm được một ngọn núi rất
tốt, trong núi có một sơn trang đã được ta mua lại với giá cao, trong sơn
trang còn có một rừng đào, nhất định là nàng sẽ thích. Sau này chúng ta hãy
vui vẻ sống bên nhau, vĩnh viễn không bao giờ chia lìa. Có điều trước đó
nàng phải thành thực nói cho ta biết, rốt cuộc nàng có ngoan không vậy?”

Tôi biết là không thể né tránh được vấn đề này, bèn nói: “Có thì sao?

Không thì sao?”

Trong mắt Tư Mã Cẩn Du thoáng qua một tia dữ dằn, nhưng có lẽ vì

thấy tôi hơi rùng mình nên hắn liền khẽ nở nụ cười. “Nếu có, ta sẽ khiến
Thẩm Hành phải hối hận đến cuối cuộc đời này. Còn nếu như không, ta
cũng sẽ khiến Thẩm Hành đau khổ không muốn sống. Riêng về nàng, bây
giờ ta đã tìm được một cách hay rồi, sau này nàng nhất định sẽ hết lòng hết
dạ đi theo ta.”

Hết lòng hết dạ đi theo hắn?

Ngay đến Thẩm Hành còn không làm được như vậy, Tư Mã Cẩn Du lẽ

nào có thể ư?

Tôi tiện miệng hỏi: “Cách gì vậy?”

Tư Mã Cẩn Du cười nhạt nói: “Không bao lâu nữa nàng sẽ biết thôi.”

Đột nhiên, lồng ngực tôi lại bắt đầu dau. Tôi đưa tay ấn nhẹ rồi bèn cất

lời chất vấn: “Ngực ta bị đau có phải là do ngươi bày trò không?”

“Phải.” Hắn thản nhiên thừa nhận. “Ta đã nghĩ kĩ rồi, thà cứ để nàng

có trái tim mà đi theo ta còn hơn là không có trái tim mà đi theo Thẩm
Hành.”

Tôi cả kinh. “Ngươi biết cách rồi ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.