TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 476

Tư Mã Cẩn Du cười khẩy một tiếng.

“Ta vẫn luôn biết rõ, chỉ có điều lúc trước còn chưa đến mức phải

dùng đến mà thôi.”

Tôi khá tò mò về cách của Tư Mã Cẩn Du, có điều hắn rất kín miệng,

dù tôi đã nhiều lần dò hỏi nhưng vẫn chẳng thu được kết quả gì. Xe ngựa đi
liền một mạch mấy ngày, đến ngày thứ năm thì tới được sơn trang mà Tư
Mã Cẩn Du từng nhắc đến.

Tư Mã Cẩn Du bế tôi xuống xe ngựa.

Tôi ngước mắt nhìn, thấy sơn trang này còn chưa có tên. Tư Mã Cẩn

Du nói: “Sơn trang này còn đang chờ nàng đặt tên đấy, đương nhiên, nàng
có thể đợi đến khi con của chúng ta ra đời rồi hãy đặt tên cũng không
muộn.”

Tôi nhủ thầm, Tư Mã Cẩn Du suy nghĩ đúng là xa xôi quá chừng.

Tôi đưa mắt liếc qua phía hắn, thấy hắn lúc này dường như vẫn còn

đang đắm chìm trong nỗi vui sướng của bản thân.

Hắn chợt nói: “Nếu đó là một bé gái, hãy gọi nó là Uyển Nhi được

không? Đó không phải chữ ‘uyển’ của nàng, mà là chữ ‘uyển’ của ‘dịu
dàng’.” Hơi dừng một chút, hắn lại lẩm bẩm: “Cái tên này hay lắm, cứ
quyết định như vậy đi.”

Tôi lại nhìn thần sắc hắn lần nữa, thấy hắn có vẻ tự tin vô cùng, cứ

như thể sau này tôi nhất định sẽ thực sự sinh cho hắn một bé gái tên là
Uyển Nhi vậy. Tôi không kìm được thầm cảm thấy sợ hãi, Tư Mã Cẩn Du
biết rất nhiều trò bàng môn tà đạo, trong kiếp trước hắn đã dùng đủ trò để
đuổi theo tôi tới kiếp này, bây giờ chẳng biết là lại định dùng đến thủ đoạn
gì nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.