TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 477

Một lòng một dạ đi theo hắn?

Tôi bỗng nhớ lại những lời mà Tư Mã Cẩn Du từng nói với mình ngày

trước: Nếu nàng còn không chịu nghe lời, ta sẽ biến nàng thành một con rối
để nàng vĩnh viễn ở lại bên cạnh ta.

Con rối!

Trái tim tôi bất giác run lên lẩy bẩy.

Ở trong sơn trang được mấy ngày, tôi có cảm giác vô cùng kỳ lạ.

Tôi vốn cứ ngỡ Tư Mã Cẩn Du sẽ giam tôi vào một chỗ, hoặc ít nhất

thì cũng phải sai người ngày đêm trông chừng tôi. Nhưng tôi lại có thể đi
lại tự do trong sơn trang, đi theo sau lưng chỉ có duy nhất một tiểu a hoàn.
Đêm đến khi đi ngủ, Tư Mã Cẩn Du cũng không nằng nặc đòi ôm tôi ngủ
như trước, hơn nữa còn an bài cho tôi một tiểu viện riêng, chỉ đến giờ dùng
bữa mới xuất hiện.

Tôi tìm cách moi lời từ cô ả tiểu a hoàn, đáng tiếc hỏi gì thị cũng đều

trả lời là không biết, hơn nữa còn thường xuyên cúi gằm mặt xuống, nói
năng thì run run rẩy rẩy, cứ như thể tôi là một con yêu quái chuyên ăn thịt
người vậy.

Tôi cũng từng nghĩ tới việc chạy trốn, nhưng đã chạy mấy lần rồi mà

đều không thành công. Mỗi lần chạy tới cửa sơn trang là ngực tôi lại bắt
đầu rấm rứt đau, thế là tôi đành bỏ cuộc. Đến giờ dùng bữa tối, Tư Mã Cẩn
Du lại một lần nữa xuất hiện trong tiểu viện của tôi.

Hắn gắp cho tôi một đũa thức ăn, cười híp mắt hỏi: “Sao đã đi tới cửa

sơn trang rồi mà lại không ra ngoài luôn thế?”

Gã khốn này rõ ràng là biết rõ mà còn cố hỏi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.