TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 480

Cho nên đêm đó nghe Tư Mã Cẩn Du nói vậy, ngay sáng sớm hôm sau

tôi liền đi tìm Dịch Phong.

Dịch Phong trú trong một tiểu viện hết sức đơn giản, tôi cứ thế xông

thẳng vào mà chẳng sai người thông báo. Cách lần gặp gỡ trước đã được
mấy ngày, lần này gặp y tôi thấy y chỉ mặc một chiếc áo đơn nằm trên
giường, trên người đắp một tấm chăn mỏng, còn chưa bước chân qua bậu
cửa tôi đã nghe thấy những tiếng ho sặc sụa vang ra không ngớt.

Định thần nhìn kĩ, tôi thấy khuôn mặt Dịch Phong lúc này tái nhợt,

không khác gì một tờ giấy.

Tôi bất giác ngây người ra đó.

Tiểu a hoàn kia rốt cuộc cũng đuổi kịp tôi, vừa thở hồng hộc vừa nói:

“Cô nương, đi chậm một chút thôi.”

Dịch Phong chậm rãi mở mắt ra, khi ánh mắt dừng lại trên người tôi, y

khẽ nở một nụ cười buồn bã. “Cô tới rồi.”

Tôi bước tới đứng bên cạnh giường, thấp thỏm hỏi: “Sao ngươi lại

biến thành bộ dạng thế này?”

Dịch Phong hơi cựa mình, tôi nhìn ra là y muốn ngồi dậy, bèn đưa tay

tới định đỡ.

“Để tự ta được rồi.”

Đó rõ ràng chỉ là một động tác đơn giản nhưng Dịch Phong lại phải

thực hiện một cách hết sức khó khăn. Song y vẫn rất cố chấp, kiên quyết
không để cho ai giúp đỡ, cứ thế cắn răng chống khuỷu tay xuống giường,
khi ngồi dậy được thì trên trán đã tuôn đầy mồ hôi lạnh.

Tiểu a hoàn bưng một chiếc đôn tới cho tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.