TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 498

Nhưng y lại càng dùng sức nắm chặt lấy cổ tay tôi.

"A Uyển, ta là Thẩm Hành, sư phụ của nàng đây mà."

Tôi từ nhỏ tới lớn chưa từng bái sư bao giờ, thật uổng cho nam tử này

có tướng mạo tuấn tú như vậy mà lại mắc tật thích nhận bừa người khác
làm đồ đệ. Tôi tức giận trừng mắt nhìn y. "Ta thực sự không quen biết
ngươi, Đào..."

Ớ? Đào Chi đâu rồi?

Tôi ngó quanh bốn phía nhưng chẳng thấy bóng dáng Đào Chi đâu.

Vừa rồi chúng tôi rõ ràng còn cùng đi ra từ trong quán trà cơ mà.

"Nàng là Tiêu Uyển, là thê tử mà Thẩm Hành ta đã cưới hỏi đàng

hoàng."

Tôi ngầm quan sát nam tử tuấn tú trước mặt, thấy y thần sắc nôn nóng,

ánh mắt chân thành, xem chừng không có vẻ gì là giả bộ. Bây giờ nghe y
nói thế, tôi đoán chừng thê tử của y - Tiêu Uyển thực sự rất giống với tôi,
mà có lẽ thê tử của y đã mất tích mấy năm rồi nên hôm nay khi nhìn thấy
tôi y mới có vẻ luống cuống như vậy.

Tôi xưa nay vốn rất có hảo cảm với những người chung tình, bây giờ

thấy bộ dạng này của y thì bất giác mềm lòng, bèn nói: "Công tử, công tử
thực sự đã nhận nhầm người rồi. Ta không phải là Tiêu Uyển. Ta họ Tạ, tên
chỉ có duy nhất một chữ Uyển thôi." Y biến hẳn sắc mặt, trong mắt lộ ra
những tia chấn động tột cùng. Tôi lại nói tiếp: "Hơn nữa ta có phu quân rồi,
ta với phu quân là thanh mai trúc mã, đã thành hôn được nhiều năm. Phu
quân của ta tên là Cẩn Du, bây giờ chúng ta đang sống với nhau trong núi."

Có lẽ y cũng biết là mình đã nhận nhầm người, bàn tay đang nắm cổ

tay tôi dần buông lỏng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.