TRƯỜNG HẬN (VÔ TÂM) - Trang 60

người có thể vì thế mà nên duyên thì thậm chí còn có thể trở thành một
phen giai thoại cũng chưa biết chừng.

Tôi lo Thẩm Hành không thể thích ứng với điều này, bèn nhỏ giọng

nói: “Sư phụ không cần phải để tâm, nữ tử ở Kiến Trung đa phần đều như
vậy cả. Bọn họ không có ác ý gì đâu, chỉ tại sư phụ quá ư tuấn tú nên bọn
họ mới nhất thời cầm lòng không đậu…”

Thẩm Hành mỉm cười nói: “Ngay từ đầu tiên gặp A Uyển, ta đã hiểu

được đôi chút về dân phong của Thiên Long triều rồi.”

Nhớ lại tình cảnh trong lần đầu gặp mặt Thẩm Hành, tôi không kìm

được có chút thẹn thùng, khi đó không ngờ tôi lại đi hỏi y có thể dạy tôi
thuật phòng the hay không, so với điều này, việc các nữ tử nhìn lén kia thực
sự chẳng đáng kể gì.

Tôi hơi hất hàm, buông lời trêu chọc: “Các cô nương Thiên Long triều

đều nhiệt tình xinh đẹp, sư phụ chi bằng hãy tìm cho con một sư nương ở
Thiên Long triều đi. Con thấy vị cô nương áo vàng ngồi ở chỗ kia quả thực
không tệ chút nào.”

Thẩm Hành liếc mắt nhìn tôi, nói: “Các cô nương Thiên Long triều

đúng là đều xinh đẹp nhiệt tình.” Ánh mắt Thẩm Hành trở nên sâu thẳm, tôi
vừa mới ngước lên đã như bị hút vào trong đôi mắt đó. Chỉ nghe y nói tiếp:
“Ngay từ ngày đầu tiên gặp A Uyển, ta cũng đã biết được điều này rồi.”

Ồ, Thẩm Hành đang khen tôi xinh đẹp hay sao?

Tôi vui vẻ nói: “Thế nên con mời bảo sư phụ đi tìm một cô nương

Thiên Long triều về làm sư nương cho con. Với tướng mạo tuấn tú của sư
phụ và dung nhan mỹ miều của sư nương tương lai, nếu sinh con trai thì ắt
sẽ đẹp tựa Phan An, nếu sinh con gái thì cũng sẽ là một trang tuyệt sắc.”
Tôi đưa tay sờ cằm, trầm ngâm nói: “Sư phụ, hay là thế này đi, chờ ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.