TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1018

“Ta nghĩ kỹ rồi,” Thẩm Minh nghiêm túc đáp, “tới Đông Đô mà còn gọi

ngươi là cửu gia thì nghe không đứng đắn. Ta nhận ra sau này các ngươi
đều là cái đùi thô to nên ta phải ôm chặt chút. Vì vậy tốt nhất ta sớm gọi
ngươi là ca để về sau ngươi còn giúp ta dưỡng lão tống chung[3].”

“Ngươi có nhu cầu dưỡng lão tống chung?” Cố Cửu Tư nhướn mày.

Thẩm Minh nhanh nhảu bảo, “Chuyện này không quan trọng, ngươi trả

lời câu hỏi của ta đã.”

“Ta đâu phải thần tiên,” Cố Cửu Tư vừa đi chậm rì về phía cổng cung

điện vừa thờ ơ nói, “chờ hắn ra thì ngươi hỏi hắn.”

“Còn không phải do ta sốt ruột sao?” Thẩm Minh thở dài. “Ta phải nắm

chắc xem đây là chuyện tốt hay chuyện xấu.”

“Chuyện tốt,” Cố Cửu Tư khẳng định.

Thẩm Minh nghi ngờ, “Sao ngươi biết?”

“Quan hệ trước kia giữa cha hắn và bệ hạ rất tốt, e là hiện tại bệ hạ áy

náy chuyện của cha hắn. Hơn nữa thúc phụ hắn đã vào Đông Đô từ lâu, bây
giờ khéo đã cắm rễ ở đây. Hôm qua chúng ta chưa có thời gian tìm người,
hôm nay chắc bệ hạ định tự mình giúp hắn tìm người thân. Ngươi tưởng
một người chỉ cần thắng trận là có thể làm quan chính thống sao?”

Giọng Cố Cửu Tư rất nhạt nhẽo, rõ ràng đang suy nghĩ cái gì. Thẩm

Minh ngẩn ngơ, lát sau hắn đột nhiên vô thức chất vấn, “Có phải chức quan
của hắn lớn hơn ta không?”

Thẩm Minh để ý đến điểm này làm Cố Cửu Tư bật cười, hắn chả nhịn

được mà trêu chọc, “Thẩm Minh, chẳng phải hồi xưa ngươi muốn giết hết
cẩu quan trong thiên hạ sao? Giờ lại quan tâm chức quan lớn hay nhỏ à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.