TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1022

ngươi mà bất cẩn hỏi chuyện này thì sẽ chậm trễ con đường làm quan của
ngươi.”

“Dù ta không hỏi thì chẳng lẽ người khác không nghĩ tới?” Cố Cửu Tư

cười cay đắng. “Chi bằng cứ thẳng thắn thì còn mang cái danh quân tử.”

Chu Diệp im lặng, sau một hồi hắn mới cất tiếng, “Trước mắt ngươi

không cần đề cập chuyện này với người khác. Ta sẽ thay ngươi hỏi thăm kỹ
càng thái độ hiện giờ của mọi người đối với Giang Thượng thư, sau đấy
ngươi hãy dựa vào đó mà hành sự.”

Cố Cửu Tư chờ những lời này nãy giờ, hắn gật đầu và chắp tay nói,

“Cảm tạ.”

“Sao khách khí thế?” Chu Diệp cười cười. “Đây là chuyện nên làm.”

Hai người tán gẫu cho tới lúc xe ngựa dừng trước Chu phủ. Phủ đệ của

Chu Cao Lãng là do Phạm Hiên ban cho. Đây vốn là nhà của một quan lớn,
lúc thành Đông Đô bị công phá thì người này dẫn theo gia đình chạy trốn.
Vì không bắt được người nên tòa nhà bị phong tỏa và giao nộp cho triều
đình.

Sân vườn được xây dựng vô cùng công phu, có đầy đủ đình và lầu các;

Cố Cửu Tư đi mất gần một khắc mới đến thư phòng. Cố Cửu Tư đứng
trước mặt Chu Cao Lãng còn ông đang xem bản đồ – là bản đồ của Đại
Vinh trong quá khứ. Chu Diệp dẫn người tới xong liền lặng lẽ rời đi, Cố
Cửu Tư cung kính chào Chu Cao Lãng, “Chu đại nhân.”

Chu Cao Lãng đáp lại một tiếng rồi quay đầu thoáng đánh giá Cố Cửu

Tư từ trên xuống dưới. Ông bật cười, “Thăng quan nên thần thái khác hẳn.”

Nói rồi ông đi tới bên cái bàn và cầm một quân cờ gõ gõ lên bàn cờ,

“Ngồi xuống đi, chúng ta vừa đánh cờ vừa tâm sự.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.