TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 103

Nghe vậy, Liễu Ngọc Như cảm thấy thật ấm áp. Giang Nhu là một bà bà

tốt; bà đối xử tử tế với nàng, nàng sẽ ghi nhớ trong lòng.

“Cố phu nhân có lòng.”

“Còn không phải sao?” Diệp Vận cắn hạt dưa, thở dài, “Đôi khi ta cũng

không biết ngươi gả vào Cố gia là tốt hay xấu. Nãi nãi dù có thích ngươi thì
cũng chả thể làm được như Cố phu nhân. Nương ta thì khỏi phải bàn,
không gây phiền phức cho ngươi đã may lắm rồi. Có điều ngươi trước giờ
luôn tuân theo quy tắc nên chắc bà cũng chắc bới móc được gì.”

Thật ra hiện tại Diệp Vận nói những lời này có chút không ổn, nhưng

Liễu Ngọc Như không nhắc nhở nàng ấy. Nàng hiểu rõ tính Diệp Vận, cứ
để nàng ấy nói thôi. Diệp Vận lại thuận miệng, “Há, ca ca ta trở về rồi,
ngươi biết chưa?”

Liễu Ngọc Như ngẩn người. Nàng chỉ thoáng trầm mặc rồi trả lời,

“Chẳng phải nói còn cần đợi thêm ư? Sao đã về rồi?”

“Tin ngươi đính hôn với Cố gia truyền đi nên ca ca về sớm.” Diệp Vận

do dự rồi nói tiếp, “Ngọc Như, ngươi đừng trách ca ca.”

Liễu Ngọc Như nghe câu này, nhất thời không thốt nên được tiếng nào.

Diệp Vận chậm rãi nói, “Hồi chưa cập kê, nãi nãi gửi tin hỏi ca ca về
chuyện đính hôn với ngươi. Ca ca bảo sẽ nghe trong nhà quyết định. Về sau
Cố gia tới cửa cầu hôn… Thôi. Dù sao Cố gia không phải người dễ đối
phó, mà ngươi cũng biết tính tình nãi nãi…”

Diệp Vận không nói thẳng, nhưng Liễu Ngọc Như hiểu.

Gia đình quyền quý như Diệp gia đặt nặng thanh danh. Chưa nói tới

chuyện đính hôn với Cố gia, bọn họ tuyệt đối sẽ không để đại công tử nhà
mình cưới một nữ nhân đã định hôn ước. Dù có muốn tranh giành với Cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.