TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1101

Bà ta đáp, “Làm gì được như ngươi nói, chẳng qua cho bọn họ ăn mặc tử tế
chút thì bọn họ sẽ tận tâm tận lực làm việc.”

“Lục đại nhân cũng thật hào phóng.” Liễu Ngọc Như cảm khái. “Bộ

trang phục này của ta giá hai lượng bạc, nếu hạ nhân Lục gia đều mặc quần
áo như thế vậy lương tháng của Lục đại nhân hẳn rất cao?”

Nghe đến đây, Lục phu nhân tức khắc biến sắc. Liễu Ngọc Như cúi đầu

uống trà, chậm rãi nói, “Thật ra thì cũng không có gì lạ, chúng ta đều biết
Lục đại nhân sở hữu chút tài sản ở U Châu. Nhưng nhà của Lưu đại nhân
đâu được tính là gia tộc hào môn, ngài ấy toàn dựa vào bản thân mới đi đến
ngày hôm nay. Thế nên lương tháng của Thương Bộ Ti lang nhất định rất
cao, trang phục này từ trên xuống dưới,” Liễu Ngọc Như cười tủm tỉm nhìn
Lưu phu nhân như đang kiểm kê kho hàng và ung dung liệt kê, “trâm vàng,
noãn ngọc, tơ tằm tuyết, cao thơm mới nhất của Hoa Dung… Toàn bộ
những món này sợ là không dưới trăm lượng bạc?”

Mọi người không ai cất tiếng, ánh mắt đều dừng trên người Lưu phu

nhân.

Rất nhiều người ngồi đây xuất thân từ gia tộc lớn quyền quý, bọn họ có

tiền thì chẳng ai thấy lạ. Song Lưu Xuân đúng thật là từ tầng dưới chót bò
lên, trước giờ mọi người không nhắc tới vì muốn giữ thể diện cho nhau;
suy cho cùng, đây là nơi nữ nhân tụ tập chứ đâu phải triều đình – chỗ chém
giết của chính khách. Liễu Ngọc Như lại chả hề nể mặt, đôi mắt đầy ý cười
kia tựa hồ mang theo đao, nàng vừa nhìn Lưu phu nhân vừa dịu dàng nói,
“Tuy phu quân ta là Hộ Bộ Thị lang nhưng không hào phóng bằng Lưu đại
nhân, nếu Lưu đại nhân biết cách phát tài thì mong Lưu phu nhân chỉ giáo.
Chứ không quần áo của ta còn rẻ tiền hơn của người hầu trong phủ Lục phu
nhân, như vậy chả phải khiến ta mất mặt à?”

Lưu phu nhân không dám mở miệng trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.