TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1139

tước chức quan thôi. Nhưng hiện giờ trong nhà có nữ Thần Tài là ngươi thì
mất chức cũng chả sao, theo chân ngươi kinh doanh không phải tốt hơn à?
Hắn vốn cũng xuất thân là thương nhân, lại thêm ca ca chiếu cố các ngươi,
nên đâu cần cố chấp làm quan. Ngươi thấy đúng không?”

Liễu Ngọc Như nghe Diệp Vận khuyên bảo mà chẳng hề thấy nhẹ nhõm,

nhưng khuôn mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh không để lộ cảm xúc. Nàng cúi đầu
ăn từng muỗng một, sau một hồi nàng buông bát và thở dài, “Kỳ thật ta biết
chuyện này sẽ không nảy sinh rắc rối gì lớn nhưng ta khó chịu chính bản
thân mình.”

“Lúc trước ta nghĩ mình đã kiếm đủ tiền để tiêu xài, cũng tự đánh giá cao

năng lực bản thân.” Liễu Ngọc Như cười cay đắng, vẻ mặt hơi chua xót.
“Trong quãng thời gian ở Vọng Đô, ta còn cảm thấy mình có thể dời non
lấp biển. Song hiện tại ta đột nhiên nảy sinh một cảm giác khó diễn tả thành
lời.”

“Ta cảm thấy mình vô năng tột độ.” Nàng nhìn ánh nến đang nhảy nhót.

“Làm gì có chuyện đủ tiền để tiêu xài? Ngươi xem hiện giờ Cửu Tư bị
giam giữ, bà bà bảo ta dùng tiền đi lo lót thì ta bỗng phát hiện trong tay
mình chẳng có nhiều tiền.”

“Thời gian qua, mua nhà, chuyển cửa hàng, chuẩn bị ngược xuôi, mua

chuộc người Hình Bộ…tất cả đều cần tiền.”

Liễu Ngọc Như nâng tay che trán, thống khổ nói, “Nhưng ta có thể làm

gì bây giờ, dù cố gắng tiết kiệm thì sẽ luôn có lúc phải dùng tiền.”

Diệp Vận chăm chú nghe, sau một hồi, nàng ấy chậm rãi hỏi, “Sắp tới

ngươi định làm gì?”

“Ta vẫn chưa chuyển tiền cho chi nhánh Hoa Dung ở Thanh Châu nên

định dùng số tiền này.” Liễu Ngọc Như đè tay lên trán, nàng vẫn cúi đầu
mà thì thào, “Để xem có đủ hay không rồi tính sau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.