TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1144

“Đa tạ điện hạ nâng đỡ.” Lạc Tử Thương lui một bước, giơ tay hành lễ

rồi cảm khái nói, “May mà còn điện hạ chống lưng cho ta, chứ nếu không
vi thần cũng chẳng biết phải làm gì.”

Mấy lời này làm Phạm Ngọc hứng chí vô cùng, hắn vỗ vỗ vai Lạc Tử

Thương, “Yên tâm, hễ bản cung còn ở đây thì sẽ không để đám tặc thần kia
ức hiếp ngươi. Cô vào cung đây, nhất quyết không cho bọn chúng được toại
nguyện.”

Vì sốt ruột nên vừa dứt lời, Phạm Ngọc vội vã rời đi.

Hai nhóm người một trước một sau tiến vào đại điện, nhưng Phạm Ngọc

rõ ràng nôn nóng hơn nhiều. Chu Cao Lãng thấy Phạm Ngọc, đang tính
hành lễ thì hắn đã bước ba bậc một trên cầu thang rồi vào đại điện và lớn
tiếng hô, “Phụ hoàng, nhi thần có chuyện quan trọng muốn nói! Phụ
hoàng!”

Chu Cao Lãng và Diệp Thanh Văn liếc nhau, bọn họ dừng bước theo bản

năng. Lát sau, từ trong đại điền truyền đến giọng nói đượm ý cười của
Phạm Hiên, “Sao Ngọc nhi nóng nảy thế?”

“Phụ hoàng,” dường như đã thấy người cần gặp nên giọng Phạm Ngọc

tức khắc vững vàng hơn, nhưng hắn vẫn hấp tấp nói, “con nghe bảo hiện
nay người Cố gia đi đút lót khắp nơi trong triều vì muốn người ta nói tốt
cho hắn. Người tuyệt đối đừng nghe lời từ một phía của đám gian thần đó.
Nếu bây giờ người thậm chí không thể xử lý một tên Cố Cửu Tư thì về sau
người ở trên triều đình còn có tiếng nói à?!”

Lời này khiến sắc mặt bốn người đứng ngoài đều khó coi. Thái giám

đứng ở cửa vội cúi đầu, giả bộ như chả nhìn thấy gì.

Phạm Hiên hình như hơi xấu hổ nên ông từ tốn nói, “Ngọc nhi, vụ án Cố

Cửu Tư chưa có kết luận, con nghe mấy chuyện này từ đâu…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.