TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1155

Đây vốn là lời nói đùa, ai dè Liễu Ngọc Như nghe xong lại nghiêm túc

đồng tình, “Huynh nói không sai, sau này ta phải kiếm nhiều tiền hơn mới
được. Ta đã suy nghĩ cẩn thận, gặp khó khăn như hiện tại chẳng qua vì ta
nghèo.”

Ba người ở phía sau nàng: …

Bọn họ đi sâu vào nhà tù thì thấy phòng giam Cố Cửu Tư.

Trong phòng giam bày biện bàn đọc sách, giường nệm bông, cái bô còn

bỏ tro thơm nên nơi đây gần như chẳng có mùi hôi thối. Quần áo Cố Cửu
Tư sạch sẽ, mái tóc chải chuốt gọn gàng, hiện giờ hắn đang say sưa đọc
sách du ký. Thấy mọi người đi tới, Cố Cửu Tư vừa cười vừa đặt sách xuống
và nói với bọn họ, “Đáng lẽ ta ngủ từ lâu rồi nhưng thức chờ mọi người
đấy.”

“Hóa ra chúng ta lại làm ngươi phải ngủ muộn.” Thẩm Minh nhìn phòng

giam Cố Cửu Tư mà tâm trạng cực kỳ phức tạp. “Ta thấy ngươi ở trong tù
cũng chả đến nỗi nào.”

“Chính xác,” Diệp Thế An gật gù, “còn khá hơn ta nhiều.”

“Liễu lão bản,” ngục tốt đứng cạnh lên tiếng, hắn cười với Liễu Ngọc

Như, “vẫn quy tắc cũ, ta ở bên ngoài canh giữ cho ngài.”

Liễu Ngọc Như mỉm cười, nàng đưa bạc cho ngục tốt rồi cong môi nói,

“Đa tạ.”

Ngục tốt cầm tiền và sung sướng đi ra ngoài. Liễu Ngọc Như lấy hộp

thức ăn ra, vội vàng nói, “Khoan bàn chuyện đã, chàng ăn gì chưa? Ta
mang cho chàng thịt vịt ở phố Đông, chàng ăn đi. Diệp đại ca, huynh giải
thích tình hình cụ thể trong lúc chàng ăn nhé, không chàng đói mất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.