TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1163

đời này. Hãy để người nào tình nguyện ngồi vị trí phò mã của ngươi đi. Ta
hiểu ngươi mưu tính cái gì. Ngươi nói mẫu hậu mình có quan hệ tốt với bệ
hạ nhưng là công chúa tiền triều, dù mấy cựu thần không trở mặt với các
ngươi thì bệ hạ đủ sức chịu đựng các ngươi trong bao lâu? Các ngươi dám
tìm đến một gia đình với những mối liên hệ chằng chịt ở Đông Đô sao?”

“Ngươi đã tới tuổi lập gia đình,” Cố Cửu Tư cười cười, “nên phải mau

chóng xuất giá. Vì cứ dây dưa mãi rồi đến lúc đánh nhau với Bắc Lương lại
đẩy ngươi đi hòa thân thì sao? Trong thành Đông Đô, ngươi không thể gả
cho quý tộc lâu đời, cũng chẳng muốn gả cho kẻ nghèo khó và vô năng.
Nhìn tới nhìn lui chỉ còn lại ta; bối cảnh gia đình bình thường, đầu óc thông
minh, diện mạo lại không tệ. Là thanh niên tuấn kiệt đấy nhỉ?”

“Ngươi thật không biết xấu hổ.” Lý Vân Thường tức tới mức muốn cười.

Cố Cửu Tư nhún vai, “Chúc mừng ngươi đã hiểu ta hơn một tí.”

“Ngươi nói không sai, ta chính là một kẻ chả biết xấu hổ đấy. Nên ngươi

đừng ảo tưởng nữa, mau tắm rửa ngủ nghỉ đi.”

“Cố Cửu Tư,” Lý Vân Thường hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi

nói, “ngươi sẽ hối hận.”

Cố Cửu Tư tươi cười, “Công chúa đi thong thả.”

Lý Vân Thường đứng dậy, nhanh chân xoay người đi ra ngoài.

Chờ nàng ta đi xa, Thẩm Minh thò đầu ra hỏi Cố Cửu Tư, “Xong chưa?

Chúng ta nói tiếp chính sự chứ?”

“Ngọc Như,” Cố Cửu Tư chả thèm để ý Thẩm Minh, hắn gấp gáp nói,

“nàng nghe ta giải thích, ta thật sự chỉ mới quen biết nàng ta…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.