TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1182

“Hiện tại bệ hạ rõ ràng muốn phu quân ta gánh vác trách nhiệm mười

triệu lượng bạc. Nếu nói rộng ra thì với tính tình Lục Vĩnh làm sao sáng tác
được tác phẩm này lẫn vụ án Lưu Xuân?”

Lạc Tử Thương vừa vân vê quân cờ trong tay vừa nghe Liễu Ngọc Như

nói. Nàng nhìn y rồi hít sâu một hơi, “Lạc công tử,” nàng buông quân cờ,
ngồi thẳng lưng và nghiêm túc bảo, “Ngọc nát đá tan hoặc hai bên cùng
vui, ngài hãy tự lựa chọn. Hôm nay nếu ngài chỉ cho ta đường ra, phu quân
ta bình an vô sự, ta bảo đảm tin tức này sẽ không truyền ra ngoài dù chỉ
một lời. Ta cũng sẽ tặng cho ngài toàn bộ mạng lưới thông tin của ta. Nếu
Cửu Tư không trở về,” Liễu Ngọc Như nhìn chằm chằm Lạc Tử Thương,
“trừ phi ta chết không thì ta cam đoan đời này kiếp này, ngài sẽ vĩnh viễn
chẳng có một ngày bình yên.”

Nghe đến đây, Lạc Tử Thương khẽ cười thành tiếng. Y đưa mắt nhìn

Liễu Ngọc Như, khóe môi đượm ý cười, “Câu này ta nghe nhiều rồi nhưng
Liễu tiểu thư là người đầu tiên khiến ta cân nhắc.”

“Được,” hắn thở dài, “thật ra ta chả quan tâm chuyện sống chết của Cố

đại nhân. Giữa Cố đại nhân và Lục đại nhân thì phải có một kẻ ra đi, vậy là
đủ với ta. Nếu Liễu tiểu thư không muốn Cố đại nhân gặp chuyện vậy hãy
đi làm phiền Lục đại nhân, tại hạ chẳng để ý đâu.”

Lạc Tử Thương giơ tay, một thị vệ mang giấy bút tới cho y. Lạc Tử

Thương nhanh chóng viết ra một cái tên, “Hãy tìm người này, Lưu Xuân đã
chết nhưng người này còn sống. Trước kia Lưu Xuân sợ có ngày mình sẽ
gặp nạn nên giao hết mọi thứ vào tay người này.”

Liễu Ngọc Như cầm tờ giấy, nàng đọc cái tên lẫn địa chỉ viết trên đó.

Chờ mực khô, nàng rốt cuộc lên tiếng, “Đa tạ.”

Dứt lời, Liễu Ngọc Như đứng dậy hành lễ, “Ta đã nói xong nên không

quấy rầy ngài nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.