TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1219

sau e là tiền đồ vô lượng. Ông nhanh nhảu bảo, “Cố đại nhân có gì phiền
lòng à, nếu lão nô giúp được thì ngài cứ nói.”

“Cũng không có gì to tát,” Cố Cửu Tư mỉm cười, “ta chỉ nhớ tới Diệp

Thế An đại nhân và Thẩm Minh đại nhân. Lâu nay chúng ta thân thiết như
huynh đệ, ta đã lâu chưa bước ra khỏi phòng giam nên muốn gặp hai vị
huynh đệ của mình và nói mấy câu với họ.”

“Chuyện này dễ mà.” Trương Phượng Tường vội nói, “Hồi nãy ta thấy

Diệp đại nhân lẫn Thẩm đại nhân ở cổng cung điện, lát nữa sẽ để bọn họ đi
cùng ngài về Hình Bộ.”

“Đa tạ Trương công công.” Cố Cửu Tư nhanh nhẹn hành lễ.

Trương Phượng Tường gấp gáp ngăn hắn lại, “Cố đại nhân là người làm

chuyện lớn trong tương lai, lão nô ngóng trông mai sau có thể được Cố đại
nhân nâng đỡ và nhớ kỹ chút lòng tốt này của lão nô.”

“Trương công công yên tâm,” Cố Cửu Tư cười, “tại hạ hiểu.”

Hai người vừa đi vừa trò chuyện, tới cổng cung điện thì quả nhiên Diệp

Thế An và Thẩm Minh đang đứng ngoài đó. Hai người vừa thấy Cố Cửu
Tư thì lộ vẻ sốt ruột ngay. Trương Phượng Tường cáo biệt Cố Cửu Tư, ông
cung kính nói, “Lão nô không rời khỏi cung điện nên sẽ để vài tiểu nô tài đi
theo Cố đại nhân.”

Dứt lời, ông hung hăng răn dạy mấy tiểu thái giám và dặn họ nhớ chăm

sóc Cố Cửu Tư chu đáo. Sau đấy ông hành lễ với Cố Cửu Tư rồi mới rời đi.

Cố Cửu Tư, Diệp Thế An, và Thẩm Minh cùng nhau lên xe ngựa. Diệp

Thế An nôn nóng hỏi, “Sao rồi?”

Cố Cửu Tư thuật lại cuộc đối thoại với Phạm Hiên, Thẩm Minh gật gù

nhưng lại hỏi, “Ta tương đối hiểu ý ngươi nhưng ta chả rõ vì sao ngươi tự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.