TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1283

kinh nghiệm buôn bán nhưng tầm nhìn xa hơn Vân Vân rất nhiều. Hiện tại
nàng ấy rảnh rỗi nên thường trợ giúp Liễu Ngọc Như; lương thực được vận
chuyển đến Đông Đô đúng dịp Liễu Ngọc Như bận việc Cố Cửu Tư, vì vậy
một tay nàng ấy xử lý chuyện này.

“Lương thực đã được thu xếp ổn thỏa. Gạo ở Đông Đô thường có giá

mười văn một đấu[1], ta tính toán phí tổn thì gạo đợt này của chúng ta tiêu
tốn tám văn, nếu lấy giá mười văn sẽ chỉ thu lời hai văn.”

Liễu Ngọc Như gật gù, Diệp Vận thận trọng hỏi, “Chúng ta quyết định

giá là mười văn?”

Liễu Ngọc Như trầm mặc suy nghĩ, lát sau nàng lắc đầu, “Không, định

giá cao hơn chút.”

“Chúng ta mới buôn bán lương thực, sinh sau đẻ muộn mà giá đã cao thì

sợ rằng…”

“Chưa cần bán vội.” Liễu Ngọc Như quyết đoán nói. “Đông Đô có nhiều

quan lớn lẫn quý nhân, gạo của chúng ta chất lượng cao nên đợt này đừng
nhắm vào bá tánh, hãy đánh bóng tên tuổi ở Đông Đô trước đã. Hiện giờ
phần lớn gạo Đông Đô có giá mười văn một đấu, vậy chúng ta bán mười
lăm hay thậm chí hai mươi văn. Hơn nữa phải giới hạn số lượng bán ra mỗi
ngày, bán đủ số lượng thì ngừng.”

Diệp Vận sửng sốt, Liễu Ngọc Như vừa nghĩ vừa nói tiếp, “Trước tiên

ngươi tập hợp một nhóm người lại thảo luận xem ưu điểm của gạo chúng ta
là gì rồi đặt tên cho nó. Tên này phải thật hay, khiến người ta nghe xong
liền cảm thấy gạo này rất thơm ngon. Đừng chọn tên dung tục quá, phải tao
nhã một chút. Ngươi triệu tập tất cả mọi người để sàng lọc gạo, chọn ra
những hạt tròn trĩnh nhất và không cho lẫn vào dù chỉ một hạt cát. Từng chi
tiết nhỏ như người làm lẫn trang trí bao bì đều phải chỉn chu. Gạo không
đạt chuẩn thì ngươi vận chuyển đến những nơi khác và dựng lều phân phát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.