TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1314

Lý Vân Thường lặng lẽ quan sát nàng, sau một hồi, nàng ta khẽ cười,

“Lúc phụ hoàng còn trên đời, người từng bảo ta là nữ nhi mà người yêu
thương nhất nên người hy vọng hôn sự của ta không trở thành quân bài
chính trị. Hễ người còn tồn tại thì sẽ chăm sóc ta, nếu người chết vẫn còn
thái tử ca ca nên ta có thể sống tự do phóng khoáng cả đời.”

Lý Vân thường quay đầu nhìn bên ngoài cửa sổ, khuôn mặt đầy sự chua

xót, “Ai ngờ bọn họ ra đi sớm như vậy. Trước khi qua đời, phụ hoàng còn
đang suy nghĩ chọn chồng cho ta. Thật ra lúc đấy ta đã có người trong
lòng.”

Lý Vân Thường liếc nhìn Liễu Ngọc Như, “Ngươi không hỏi là ai à?”

“Có liên quan gì đến ta đâu?” Khuôn mặt Liễu Ngọc Như hờ hững.

Lý Vân Thường ngẩn người giây lát rồi cười cười, “Cũng có chút liên

quan đến ngươi, kỳ thật vị phò mã được ta chọn từ lâu chính là Cố Cửu Tư.
Ta định chờ hắn tới Đông Đô để gặp mặt thử xem, chỉ cần hắn tốt đẹp như
Giang Thượng thư nói thì ta sẽ cầu xin phụ hoàng hạ lệnh tứ hôn ngay.”

Nói rồi Lý Vân Thường trầm mặc như đang hồi tưởng cái gì, mất một lúc

lâu nàng ta mới chậm rãi tiếp tục, “Hắn còn ưu tú hơn cả tưởng tượng của
ta; hắn rất có năng lực, rất có nguyên tắc, dung mạo cũng đẹp đẽ. Lần đầu
tiên thấy hắn, ta đã cảm thấy tiếc nuối vì đây vốn là người của ta. Ta thật
lòng ghen ghét ngươi. Mỗi lần nghe hắn bảo vệ ngươi, chứng kiến hắn bầu
bạn bên ngươi, ta đều nhịn không được mà nghĩ những thứ này vốn thuộc
về ta.”

“Ta đáng lẽ nên có một hôn sự không liên quan đến chính trị,” đôi mắt

Lý Vân Thường mang theo nỗi khát khao, “ta đáng lẽ nên gả cho người ta
thích và có cuộc sống tốt đẹp.”

Liễu Ngọc Như nghe đến đây liền cười nhã nhặn, “Điện hạ, thật ra ngài

không thích chàng. Ngài chỉ cảm thấy Cố Cửu Tư là chuẩn mực cho cuộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.