TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1376

Ông gật gù, “Ngươi cứ tìm Giang Thiều mà đòi.”

Giang Thiều là người hầu do Giang Hà mang lại đây, nghe đâu đã theo

ông từ lâu. Liễu Ngọc Như vâng dạ rồi hỏi Giang Hà, “Cữu cữu không định
xem qua sổ sách sao?”

“Không phải là chi tiêu của một phủ à?” Giang Hà khoát tay, bình chân

như vại. “Có thể tốn bao nhiêu chứ?”

“Vậy ta đi tìm Giang tiên sinh để nhận tiền đây.” Liễu Ngọc Như cũng

không nhiều lời nữa, nàng đứng dậy chào, “Cữu cữu cứ nghỉ ngơi cho
khỏe.”

“Khoan đã,” Giang Hà không biết vì sao lại đột nhiên cảm thấy bất an,

“tháng này tốn bao nhiêu?”

“Hai ngàn năm trăm lượng.”

“Cái gì?”

Giang Hà vô cùng kinh ngạc, “Sao nhiều như vậy?”

Ông thấy mình trước kia đã xa hoa tột cùng nhưng mỗi tháng cùng lắm

chỉ tốn một ngàn lượng. Lương một hạ nhân bình thường là hai lượng, nha
hoàn thượng đẳng là tám lượng, hai ngàn năm trăm lượng đủ mướn một
ngàn hai trăm năm mươi hạ nhân bình thường. Nhà nào rảnh tới mức thuê
hơn ngàn hạ nhân ở nơi đất đai đắt đỏ như Đông Đô chứ? Lấy tiền đó mua
đất chả tốt hơn à?

Liễu Ngọc Như hình như sớm đoán được phản ứng của Giang Hà, nàng

cầm danh sách chi tiêu và nói với ông, “Cữu cữu, đây là danh sách chi tiêu,
ngài xem thử đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.