TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1393

“Chúng ta thẳng thắn với nhau nhé,” Cố Cửu Tư huỵnh toẹt đáp, “ta cực

kỳ tán thành phương án tu sửa Hoàng Hà của ngươi. Nhưng quốc khố
không có tiền, ngươi lấy mười triệu lượng từ Dương Châu lại đây.”

Lạc Tử Thương ngẩn người, lát sau y khẽ cười, “Cố đại nhân cứ đùa, Lạc

mỗ chỉ là Công Bộ Thị lang thì sao đủ quyền yêu cầu Dương Châu đưa
tiền?”

“Lạc đại nhân cần gì phải làm thế?” Cố Cửu Tư thở dài. “Bây giờ mà

con sói nhà ngươi còn giả bộ làm chú cún hiền lành thì có nghĩa lý gì?
Ngươi cho người tung tin khắp nơi về Hoàng Hà, lại kịp thời dâng lên kế
hoạch tu sửa trăm năm, tất cả đều vì muốn lấy tiền từ chỗ ta. Tiền bạc là
điều khó thực hiện nhất của kế hoạch này. Nếu ta giao tiền còn ngươi tu sửa
thì công lao đều thuộc về ngươi, sau này bệ hạ muốn xử lý ngươi cũng phải
xem dân chúng có đồng ý không; nếu ta không thể giao tiền tức nghĩa Hộ
Bộ làm việc kém cỏi. Chiêu này của ngươi rõ ràng muốn ta gặp phiền phức.
Ngươi đừng giả bộ ngây thơ, tu sửa Hoàng Hà vừa có lợi với thanh danh
của ngươi lẫn thuận tiện cho Dương Châu thông thương. Ngươi bỏ số tiền
này ra rất có lợi cho bản thân.”

“Hình như Cố đại nhân hiểu lầm tại hạ rồi.” Lạc Tử Thương cười cười.

“Lạc mỗ đưa ra phương án này vì cảm thấy nó phù hợp. Ngoài ra đây cũng
là phương án do toàn Công Bộ thảo luận lựa chọn, chứ không phải Lạc mỗ
cố tình làm ra để nhằm vào ngài.”

Lạc Tử Thương rót trà cho Cố Cửu Tư, y cung kính nói, “Mà Dương

Châu thuộc quyền cai quản của Vương công tử, tại hạ chẳng qua là mưu sĩ
khi xưa của hắn. Nay tại hạ đã tới Đông Đô, là thần tử của bệ hạ, sao đòi
được mười triệu lượng từ Dương Châu chứ? Lạc mỗ có thể thử nhưng
thành công hay thất bại lại không phải do Lạc mỗ quyết định.”

“Lạc đại nhân đang thoái thác?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.