TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1520

Hắn đứng cứng ngắc tại chỗ, Diệp Vận không ngẩng đầu lên, vẫn chăm

chú đọc sổ sách khi cất giọng, “Ngươi sẽ không vô cớ tới đây, nói xong thì
biến đi.”

Lời này khiến Thẩm Minh ho nhẹ một tiếng, hắn cảm thấy hơi xấu hổ.

Hắn mặt dày ngồi xuống trước Diệp Vận.

Dáng ngồi của Diệp Vận thật tao nhã và đoan trang, ngồi đối diện nàng

ấy làm hắn bất giác thấy nhút nhát. Thẩm Minh ngồi thẳng lưng, căng
thẳng nắm chặt hộp son phấn, hắn tằng hắng, “Hôm nay trông ngươi[1] hơi
mệt, có phải vì gần đây công việc mệt nhọc không?”

“Ngươi uống lộn thuốc hả?”

Diệp Vận ngước nhìn hắn, đập vào mắt nàng là khuôn mặt đỏ bừng của

Thẩm Minh. Nàng ngẩn người, sau đấy nhíu mày, “Mặt ngươi sao vậy?
Ngươi chạy bộ tới đây à? Chứ không sao mặt đỏ thế? Hay có rắc rối phát
sinh? Chuyện đêm qua…”

“Ta không sao, không sao hết,” Thẩm Minh hấp tấp xua tay, hắn không

dám nhìn Diệp Vận nữa mà cúi đầu lí nhí, “chuyện đêm qua đã được giải
quyết.”

“Vậy ngươi đến đây làm gì?”

“Cái này,” Thẩm Minh hít sâu một hơi, dùng hết dũng khí thốt ra những

lời hắn tốn một thời gian dài suy nghĩ, “ta…ta sắp đi Hoàng Hà. Có lẽ…
phải đi rất lâu mới về.”

“Ừm, nên ngươi có gì muốn nhờ ta à?”

Thẩm Minh im thin thít, hắn đỏ mặt rồi lấy ra từ trong ngực áo hộp son

phấn mà sáng nay Cố Cửu Tư phái người đưa cho hắn. Hắn dùng bàn tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.