TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1523

“Nói hươu nói vượn,” Thẩm Minh giận dữ mắng, “ngoại trừ đui mù nên

chướng mắt lão tử thì ngươi có gì mà không tốt?”

Hắn mắng làm Diệp Vận nửa cười nửa mếu. Mũi Thẩm Minh sụt sịt,

dường như hắn tự thấy không chịu nổi bèn lấy lại thanh đao. Ánh mắt hắn
vô tình dừng trên ngọn đèn con thỏ bên cửa sổ, hắn khàn khàn bảo, “Ta
nghe nói ngươi ngắm đèn con thỏ kia suốt đêm.”

Diệp Vận im lặng, Thẩm Minh nói tiếp, “Ta biết làm đèn con thỏ, còn

làm rất đẹp nữa. Ta cũng biết điêu khắc thỏ con, nuôi thỏ thì càng mát tay,
tuyệt đối không để chết con nào.”

“Ngươi cứ mắng ta đi…” Diệp Vận cúi đầu, “vậy sẽ khiến ta dễ chịu

hơn.”

“Ta không mắng ngươi.” Thẩm Minh lập tức tuyên bố, “Sau này ta

không mắng ngươi, thay vào đó sẽ ngày ngày khen ngợi làm ngươi khó
chịu đến chết.”

Diệp Vận chẳng biết nên khóc hay cười, Thẩm Minh cầm đao đứng dậy,

“Những lời ta nói hôm nay không phải đùa giỡn. Ta đi đây, bao giờ ngươi
đổi ý hãy nói với ta.”

Nguồn:

“Xin lỗi,” Diệp Vận thì thầm.

Thẩm Minh khoát tay, “Xin lỗi gì chứ, có gì to tát đâu. Chúng ta đều là

người trưởng thành, ta không bận tâm.”

Dứt lời, hắn bước ra ngoài ngay. Diệp Vận thấy hắn đi rất nhanh, nàng

ấy vội cầm hộp son phấn và lớn tiếng gọi, “Thẩm Minh, hộp son phấn của
ngươi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.