TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1524

“Không thích thì ném đi,” Thẩm Minh chẳng quay đầu lại mà hét to, “dù

sao cũng không phải ta bỏ tiền!”

Thẩm Minh nói rồi đi như bay. Diệp Vận cầm hộp son phấn trong tay,

nhất thời không biết phải làm gì.

Thẩm Minh chật vật rời khỏi Diệp phủ, ra đến đường cái, hắn rốt cuộc

hết nhịn nổi.

Một nam nhân sắp tròn hai mươi tuổi ủ rũ kéo lê thanh đao trên đường,

nước mắt lã chã rơi.

Người trưởng thành cũng khó mà thừa nhận mình đã thất tình.

Hắn bỗng thấy oán Cố Cửu Tư. Nếu Cố Cửu Tư không nhắc nhở thì hắn

đâu nghĩ nhiều đến thế, không nghĩ nhiều cũng sẽ không hấp tấp chạy đi
nói những lời kia. Rồi hắn nghĩ Diệp Vận thật quá đáng. Hắn chỉ định tặng
son phấn rồi từ từ phát triển tình cảm, ai dè nàng ấy lại phân định rạch ròi,
chẳng cho hắn một con đường sống.

Hắn cũng đâu thích nàng ấy lắm.

Hắn tự nhủ mình chỉ hay nhớ nàng ấy, luôn thích trò chuyện cùng, dù bị

mắng vẫn thấy vui khôn xiết. Được nàng ấy tặng miếng bánh đậu đỏ cũng
mừng mất mấy ngày, hắn còn đi ăn trộm bánh mà nàng ấy tặng người khác
để mang về phòng.

Hắn chẳng qua thấy nàng ấy đẹp hơn tất cả mọi người, đã gặp nàng ấy

thì không muốn cưới ai khác.

Hắn không thích nàng ấy lắm, nhưng đời này lại chẳng muốn cưới ai

ngoài nàng ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.