TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1593

Lúc bọn họ tới thì mặt trời đã ngả về tây, khi đêm xuống, Liễu Ngọc Như

mới trở về cùng Cố Cửu Tư. Bọn họ tay trong tay, bóng của hai người hòa
lẫn vào nhau trên mặt đường. Cố Cửu Tư nắm tay nàng, đồng thời khoa
chân múa tay hát hí khúc. Liễu Ngọc Như nghe hắn ê a hát mà cười mãi
không thôi.

Nàng mím môi cười, nhìn hắn vung vẩy tay diễn vai tiểu nhân và dùng

giọng nheo nhéo xướng, “Lạc Tử Thương, mụ bát phụ này, coi ta đánh chết
ngươi nè. Ta đánh đánh đánh!”

“Lão tặc Phó Bảo Nguyên, ta cũng đánh đánh đánh!”

“Cả ngươi nữa, Lý Tam! Có chạy đằng trời!”

Sắp về đến nhà nhưng hắn vẫn hăng say múa may, Liễu Ngọc Như hạ

giọng nhắc, “Chàng nói nhỏ thôi, coi chừng người khác nghe được.”

“Nghe được thì sao chứ,” Cố Cửu Tư nhún vai, “có ai không biết ta

muốn đánh bọn họ đâu?”

Hắn vừa dứt lời, giọng Phó Bảo Nguyên vang lên, “Ồ, Cố đại nhân!”

Cố Cửu Tư: …

Trong nháy mắt, Cố Cửu Tư ngẩng đầu ưỡn ngực thành bộ dạng đoan

trang rồi chắp tay chào Phó Bảo Nguyên, “A, Phó đại nhân! Sao không vào
nhà mà đứng ở cửa thế này?”

“Ta mới bàn việc với Lạc đại nhân xong.”

Phó Bảo Nguyên hình như không nghe thấy những lời nhảm nhí của Cố

Cửu Tư nên hắn thở phào nhẹ nhõm. Hắn hàn huyên với Phó Bảo Nguyên
một lát rồi tiễn ông đi.

“Đêm hôm khuya khuắt,” Cố Cửu Tư chưa hết sợ, “mà bàn bạc gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.