TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1635

“Ca nghe ta nói đã,” Thẩm Minh tiến lên rồi quỳ bên Cố Cửu Tư và

nghiêm túc nói, “Tần đại nhân hộc máu.”

“Ngươi đánh ông ấy hộc máu?!” Cố Cửu Tư thảng thốt.

Thẩm Minh vội chối, “Không không không, ngươi nghe ta nói đã, hôm

qua ta tính đi tìm ông ta để đánh một trận.”

Nghe đến đây, Cố Cửu Tư và Liễu Ngọc Như liếc nhau một cái. Thẩm

Minh không chú ý tới ánh mắt đầy ẩn ý của hai người, hắn nói tiếp, “Không
ngờ chưa kịp đánh đã bắt gặp ông ta bị người đuổi theo chém giết, thế là ta
ra tay cứu giúp. Sau đấy lúc túm cổ ông ta, ta hơi kích động thành thử làm
bệnh cũ của ông ta tái phát…”

Thẩm Minh chột dạ kể lại, “Và phun ra máu.”

“Ngươi…ngươi kích động thế nào?” Liễu Ngọc Như dò hỏi.

Thẩm Minh cười xấu hổ, hắn khoa tay múa chân, “Thì túm cổ áo… Áp

sát người vào tường, rồi đè tay lên ngực…”

Lời này khiến Cố Cửu Tư dài giọng nhận xét, “Thật là kích động…”

“Ông ấy sao rồi?” Liễu Ngọc Như nhíu mày.

Thẩm Minh ngượng ngùng đáp, “Vẫn…đang nằm trên giường.”

“Còn sống hay là?” Cố Cửu Tư yếu ớt mở miệng.

Thẩm Minh nôn nóng khẳng định, “Còn sống! Sống nhăn răng! Ta trông

coi ông ta suốt đêm, đại phu nói không sao, chỉ cần dưỡng bệnh là ổn.”

Cố Cửu Tư trầm mặc một lát, Thẩm Minh dè dặt bảo, “Ca, bọn họ nói

khi Tần Nam tỉnh lại sẽ đi tố cáo ta ẩu đả đại thần. Ta chả sợ phạm pháp, ta
chỉ nghĩ giờ mình mà bị vạch tội thì có khiến ngươi gặp phiền toái không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.