TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1711

“Tới không đúng lúc.”

Cố Cửu Tư lầm bầm, hắn nghĩ ngợi rồi hôn nàng lần nữa. Được cái liếc

mắt giận dữ của Liễu Ngọc Như, hắn mới thỏa mãn buông nàng ra. Hắn sửa
sang quần áo, mở cửa đi ra ngoài, tay chắp lại trong tay áo, bực bội nhìn
Thẩm Minh mà chất vấn, “Làm gì đấy? Sao không sai người thông báo?”

“Ta gặp ngươi mà cũng cần thông báo?” Thẩm Minh đực mặt ra. “Không

phải toàn là ta trực tiếp tới sao?”

Trước giờ đúng là như vậy nên Cố Cửu Tư bị hắn hỏi tới cứng họng, vì

thế hắn càng bực mình hơn, chỉ lạnh lùng “hừ” một tiếng, “Nói lẹ lên.”

“Đồ quái gở.”

Thẩm Minh thẳng thừng chê bai, Cố Cửu Tư đang muốn phản kích thì

nghe hắn nói tiếp, “Tần Nam mất tích.”

Cố Cửu Tư ngẩn người giây lát rồi bật thốt, “Mất tích là sao?!”

“Ông ấy làm việc rất có quy luật,” Thẩm Minh trả lời ngay, “thời gian

qua ta với ông ấy cũng khá thân nên đi đâu ông ấy đều báo ta một tiếng.
Hôm nay ông ấy đến huyện nha làm việc như mọi ngày, sau đó về nhà. Ta
có chút chuyện cần điều tra mới không theo ông ấy, đến lúc ta tới Tần phủ
thì trong đó chẳng còn ai.”

“Hay bọn họ đi ra ngoài?” Cố Cửu Tư nhíu mày hỏi.

Thẩm Minh lắc đầu, “Không phải. Lúc đầu ta cũng nghĩ vậy nhưng gần

đây Tần Nam biết buổi chiều ta sẽ tới nên có đi ra ngoài cũng chào hỏi ta
hoặc để lại lời nhắn. Hơn nữa ta trèo tường vào nhà thì phát hiện nơi đấy
rất bừa bãi, trong nồi còn nguyên gạo chưa nấu xong. Điều này chứng tỏ
người một nhà gấp rút bỏ đi, có khi bọn họ chẳng hề tính trước nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.