TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1714

Cố Cửu Tư tự dưng thấy bực cái tên cứng đầu này nhưng hắn biết đây là

điểm đáng quý của Lý Ngọc Xương. Hắn hít sâu một hơi rồi giơ tay nói,
“Mời ngài.”

Lý Ngọc Xương gật đầu, hắn dẫn người đi gặp Phó Bảo Nguyên.

Cố Cửu Tư theo Lý Ngọc Xương đến nhà tù, hắn đứng đợi ở cửa. Chẳng

mấy chốc, Lý Ngọc Xương quay lại và nhàn nhạt thông báo, “Ông ấy bảo
không biết.”

“Không biết?” Cố Cửu Tư sững sờ.

Lý Ngọc Xương gật đầu, “Không chịu nói.”

Nghe đến đây, Cố Cửu Tư hiểu ngay Lý Ngọc Xương chắc không hỏi

được gì. Hắn vội vàng đi vô trong, “Để ta gặp ông ấy.”

Lý Ngọc Xương giơ tay cản lại, hắn ngăn cản làm Cố Cửu Tư tức khắc

nổi cơn điên, “Đầu óc ngươi[2] bị rót chì chắc?! Lúc này phải dùng mọi
cách cạy miệng ông ấy chứ. Tại sao Tần Nam chạy trốn? Còn lý do nào
khác ngoài việc trong tay ông ấy nắm giữ bằng chứng quan trọng? Bây giờ
ngươi cản ta, lỡ đâu Tần Nam bị giết chết ngoài kia thì vụ án này phải làm
sao?!”

Lý Ngọc Xương yên lặng nghe mắng, lúc Cố Cửu Tư vọt vào nhà lao,

hắn không cản lại nữa.

Cố Cửu Tư đi một mạch tới phòng giam, Phó Bảo Nguyên đang nằm

trên giường, vẫn giữ nguyên điệu bộ vui tươi hớn hở ngày thường. Một tay
ông chống đầu, một tay cầm đũa khoan thai gõ lên chén, miệng ê a hát;
trông ông toát lên vài phần tiêu sái, khác hẳn vẻ nịnh hót mọi khi.

Cố Cửu Tư nhìn Phó Bảo Nguyên mà nói, “Ngài chắc đã biết chuyện

Tần Nam chạy trốn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.