TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1742

“Nhưng đấy là huynh đệ của các ngài…” Thẩm Minh lẩm bẩm.

Tần Nam khàn khàn bảo, “Hắn biết.”

“Chúng ta cứ nghĩ hắn không biết nhưng lúc đưa tiễn, hắn nói mình biết

và cũng tình nguyện. Hắn chỉ cầu xin một việc là ta với Phó Bảo Nguyên cả
đời này phải nhớ rõ tại sao hắn chết.”

“Ta và Bảo Nguyên giấu tài ở Vĩnh Châu, chúng ta chuẩn bị suốt hai

mươi năm.” Tần Nam hít sâu một hơi. “Chúng ta vĩnh viễn ghi nhớ bọn họ
chết thế nào. Dẫu cho hiện tại cả ta lẫn Bảo Nguyên đều chẳng còn tâm tư
bảo vệ bá tánh thiên hạ thì chúng ta vẫn sẽ tuân thủ lời hứa của mình.”

“Ta sẽ để lại bằng chứng cho ngươi.” Tần Nam nhắm nghiền hai mắt,

thống khổ nói, “Ta giả vờ hợp tác với bọn họ, ngươi dặn Cố Cửu Tư chuẩn
bị sẵn sàng. Một khi bọn họ bị tuyên án, Vĩnh Châu nhất định đại loạn.
Muốn từ từ xử lý hay giải quyết dứt điểm là tùy các ngươi, ta chỉ cầu một
việc…”

“Việc gì?”

“Cứu Phó Bảo Nguyên.” Tần Nam quay lại nhìn Thẩm Minh, sắc mặt

nghiêm túc. “Ta có thể chết, ta đã thu xếp ổn thỏa cho con mình, mẫu thân
ta cũng lớn tuổi rồi. Nhưng Phó Bảo Nguyên thì khác, hắn còn con cái và
gia đình. Ta hy vọng hắn có thể sống tốt.”

“Bọn họ tính chờ sau khi Cố Cửu Tư và Lý Ngọc Xương chém Phó Bảo

Nguyên sẽ đẩy ta ra làm chứng hắn bị giết nhầm. Đến lúc đấy chắc Vương
Tư Viễn sẽ chọn đại vài người tới đền tội, rồi lấy tội danh này đẩy ngã Cố
Cửu Tư lẫn Lý Ngọc Xương. Ta giả vờ hợp tác với bọn họ còn chứng cứ để
lại nơi này. Các ngươi nhìn thời cơ mà ra tay, ta sẽ phối hợp khi cần.”

“Người nhà ngài thì sao?” Thẩm Minh ngẩn ngơ hỏi. “Mặc kệ ư?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.