TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1796

Gã thì thào trấn an bản thân.

Không có gì phải sợ.

Tại Vĩnh Châu, Vương gia bọn họ đã sống thế này suốt bao thế hệ. Hai

mươi năm trước, phụ thân gã có thể giết chết đám người Tần Nam để trở
thành châu mục và phù hộ Vương gia trong hai thập kỷ thì hai mươi năm
sau, Vương Thụ Sinh cũng có thể.

Oo———oOo———oΟ

Cố Cửu Tư bận rộn trên đê nguyên buổi sáng. Lạc Tử Thương trở về ăn

cơm rồi buổi chiều mới quay lại giám sát nên hắn ngồi ở đê tán gẫu với
công nhân trị thủy.

Nhờ hắn mà khẩu phần của công nhân không bị cắt xén, bọn họ bưng

màn thầu và canh đến ngồi cạnh Cố Cửu Tư để vừa ăn vừa nói chuyện
phiếm.

“Cô vợ nhỏ nhà ta siêu ghê gớm, Cố đại nhân, cô vợ nhỏ nhà ngài có

hung dữ không?” Công nhân hơi tò mò về cuộc sống cá nhân của Cố Cửu
Tư.

Cố Cửu Tư cắn một miếng màn thầu, nhồm nhoàm bảo, “Dữ chứ, làm gì

có cô vợ nhỏ nào không dữ? Hồi trước ta ghét đọc sách, nàng sai người
nhốt ta lại, còn bỏ đói ta nữa.”

“Cô vợ nhỏ quản cả việc đọc sách á?” Công nhân trợn trừng mắt rồi cảm

khái, “Nhà giàu có khác, ta cũng muốn được như thế. Cô vợ nhỏ của ta mà
ép ta đọc sách thì biết đâu ta lại đỗ trạng nguyên?”

Cố Cửu Tư nghe đến đây liền cười sặc sụa, “Chứ còn gì nữa. Lúc ta đi

thanh lâu, nàng kéo người đến và cắm đao cái ‘phập’ ngay cạnh mặt ta làm
ta sợ muốn chết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.