TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1835

vậy vẫn đỡ hơn để chuyện bạo loạn được chứng thực. Hay chúng ta nghĩ
biện pháp khác đi?”

“Biện pháp khác?” Vương Thụ Sinh cười thành tiếng, “Nếu có biện pháp

khác thì chúng ta còn đi đến bước đường này sao?”

“Mọi người hãy nghe cho rõ,” Vương Thụ Sinh đập chén trà xuống bàn,

giọng lạnh băng, “nếu Cố Cửu Tư thật sự nắm giữ bằng chứng, các vị gia
chủ ở đây chẳng ai chạy thoát hết. Hiện tại chúng ta không còn đường lui,
biện pháp duy nhất chính là bắt Cố Cửu Tư và giải quyết sạch sẽ!”

“Làm vậy sợ bệ hạ sẽ khó mà bỏ qua,” Lý lão gia mở miệng.

Vương Thụ Sinh lạnh lẽo liếc lão ta, “Vậy cứ để ông ta điều tra! Nếu

điều tra thành công, thì đấy là mệnh của mấy nhà chúng ta. Nếu điều tra
thất bại,” Vương Thụ Sinh cười rộ, “thì đấy là thắng lợi của chúng ta.”

Tất cả mọi người im lìm, Vương Thụ Sinh thấy bọn họ trầm tư bèn nhắc

nhở, “Hơn hai mươi năm trước các ngươi đã làm một lần, giờ còn sợ gì
nữa?”

“Lần này khác.” Trần lão gia phất tay, lão ta thở dài rồi đứng dậy. “Thế

chất, lão hủ đã bước một chân vào quan tài, ta không muốn vì bảo vệ tính
mạng mà khiến người nhà chịu liên lụy. Xin lỗi, Trần gia không thể tiếp tục
nhúng tay vào việc này.”

Trần lão gia cất bước rời đi, Vương Thụ Sinh gầm lên, “Ngươi nghĩ

mình thoát được chắc?! Nếu chúng ta gặp chuyện, Trần gia các ngươi chả
yên ổn nổi đâu! Ta nói cho các ngươi hay,” Vương Thụ Sinh đứng lên,
“hiện tại chúng ta đứng chung thuyền, sống hay chết đều phụ thuộc vào
nhau. Các vị đã do dự như thế thì khỏi cần nói nhiều nữa, sáng sớm mai tấn
công huyện nha và treo người lên cổng thành. Nếu Cố Cửu Tư còn ở đây, ta
không tin hắn sẽ bỏ mặc bọn chúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.