TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1940

Diệp Vận không hiểu ý hắn, nàng ấy cứ đứng yên tại chỗ và hai người

rơi vào khoảng lặng. Thẩm Minh dịu dàng nhìn nàng ấy trong chốc lát rồi
cười nói, “Về đi, cố gắng điều hành cửa tiệm và trở thành một cô nương
giàu có.”

Diệp Vận nghe Thẩm Minh nói mà sững sờ, nàng ấy bật thốt, “Ngươi

không còn gì khác muốn nói với ta sao?”

“Ta không giấu giếm những gì mình nên nói và đã thổ lộ tất cả.” Thẩm

Minh quay đầu nhìn về phương xa. “Những gì không nên nói thì chẳng cần
nói ra.”

Diệp Vận mím môi nghe rồi hỏi, “Ngươi có định trở về không?”

“Cửu ca ở đây nên ta dĩ nhiên sẽ về,” Thẩm Minh thản nhiên đáp.

Diệp Vận thành khẩn nhìn hắn, “Nếu đã định trở về thì sao chẳng nói gì

với ta?”

Thẩm Minh không trả lời, hắn chỉ lẳng lặng nhìn Diệp Vận. Nàng ấy

căng thẳng đáp lại ánh mắt hắn, “Ta nhớ rõ ngươi nói muốn cưới ta.”

Lời này khiến Thẩm Minh chậm rãi cười, “Đúng vậy.”

“Thế thì,” Diệp Vận không rời mắt khỏi hắn, nàng ấy chân thành bảo, “ta

có thể chờ, ngươi hãy sớm quay về.”

Thẩm Minh quan sát biểu cảm tha thiết của người đứng trước mặt mình,

những lời nàng ấy thốt ra làm hắn vừa chua xót vừa vui sướng. Nhưng hắn
chẳng đáp lại tình cảm kia, chỉ nghiêm túc nhìn nàng ấy mà nói, “Ngươi
không cần chờ ta, cũng không cần nói mấy lời này.”

“Diệp Vận,” hắn gọi tên nàng ấy, “ngươi phải sống thật tốt. Đừng sống

vì hạnh phúc của người khác hay vì muốn báo đáp họ, hãy gả cho ta khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.