TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1960

“Chàng nói năng vớ vẩn thật,” Liễu Ngọc Như dở khóc dở cười, “ta đã

gả thì còn ai dòm ngó?”

“Chưa chắc đâu.” Cố Cửu Tư nghiêm túc đi quanh bàn trang điểm của

Liễu Ngọc Như mà khoa chân múa tay. “Nhìn kìa, nàng đẹp như vậy, tốt
tính thế kia, còn lắm tiền nhiều của nữa. Thế này có chết dưới hoa mẫu đơn
cũng thành con quỷ giàu sang. Dù nàng đã gả cũng chẳng thể ngăn cản sự
dụ dỗ từ sắc đẹp và tiền tài.”

Cố Cửu Tư ngồi xổm bên cạnh Liễu Ngọc Như, hắn gác mặt lên đùi

nàng rồi chớp chớp mắt, “Người ta bảo nữ nhân có tiền sẽ trở nên hư hỏng,
hay là nàng hư hỏng rồi nên muốn giấu giếm ta?”

“Giấu giếm cái gì,” Liễu Ngọc Như chọt trán Cố Cửu Tư, nàng không

thể nhịn cười, “chàng muốn thì cứ đi, nhưng đừng quậy hỏng bữa tiệc của
ta đấy.”

“Tuân lệnh!”

Cố Cửu Tư hí hửng nhảy nhót, hắn chạy đến trước tủ quần áo và bắt đầu

lựa đồ, “Đi bây giờ đúng không? Nàng thấy ta mặc bộ nào mới hợp? Không
thể xuề xòa vì phải xứng với quán ăn nàng đặt, sặc sỡ quá thì thiếu đoan
trang…”

Liễu Ngọc Như vừa cười vừa dõi theo Cố Cửu Tư lẩm nhẩm chọn quần

áo, trông hắn cực kỳ phấn khích. Cuối cùng Cố Cửu Tư chọn trang phục đỏ
thêu chỉ vàng, sau đó hắn bắt Liễu Ngọc Như đổi sang bộ váy dài đỏ thêu
cúc vàng. Đôi phu thê đứng trước gương, trong đấy phản chiếu hai bóng
hình đỏ rực; người sáng mắt đều có thể nhìn ra bọn họ mặc đồ đôi.

Liễu Ngọc Như hiếm khi mặc trang phục kiểu này, nàng nhìn hình ảnh

hai người như muốn hòa vào nhau trong gương mà e thẹn nói, “Phô trương
quá, để ta thay bộ khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.