TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 1979

Chu Diệp không được phép vào phòng sinh nên chỉ có Liễu Ngọc Như

và Diệp Vận vô giúp đỡ. Tần Uyển Chi chịu đựng giỏi, nãy giờ không rên
lấy một tiếng. Liễu Ngọc Như ngồi cạnh nàng ấy mà nói, “Ta nghe bảo sinh
con rất đau.”

Khuôn mặt trắng bệch của Tần Uyển Chi đầy mồ hôi, nàng ấy gượng

cười, “Dĩ nhiên là đau rồi.”

Liễu Ngọc Như lau mồ hôi cho nàng ấy, kinh ngạc thốt lên, “Tẩu nhịn

đau giỏi quá.”

Tần Uyển Chi vừa cười vừa ôm bụng, cơn đau bất chợt ập tới làm nàng

ấy co quắp và thở hổn hển. Chờ cơn đau tạm lắng, nàng ấy quay đầu nhìn
về phía cửa sổ và gian nan giải thích, “A Diệp đang ở ngoài kia, ta không
thể làm chàng sợ.”

Liễu Ngọc Như nghe đến đây liền xót xa cho Tần Uyển Chi. Nàng bỗng

cảm thấy so với Tần Uyển Chi, cuộc sống của nàng quả thật tốt đẹp.

Không có bà bà quấy nhiễu, Cố Cửu Tư còn chống trời thay nàng. Bọn

họ khác hẳn Chu Diệp và Tần Uyển Chi. Khó khăn của Cố Cửu Tư với
Liễu Ngọc Như đều bắt nguồn từ con đường thực hiện lý tưởng, còn khó
khăn của Chu Diệp với Tần Uyển Chi là sự xấu xí dưới lớp áo lộng lẫy.

Mẫu thân đề phòng, quân thần ngờ vực, hai người trở thành những quân

cờ trên bàn cờ lớn và bị kẻ khác khống chế vận mệnh.

Tần Uyển Chi có thể chịu đựng cơn đau chuyển dạ nhưng khi đứa bé sắp

ra, nàng ấy rốt cuộc nhịn hết nổi mà sợ hãi thét lên. Chu Diệp ở bên ngoài
nghe thấy tiếng thét kia liền mất kiểm soát và xông vào phòng sinh. Hạ
nhân vừa cuống quít giữ lấy hắn vừa khuyên can, “Đại công tử, ngài không
thể vào…”

“Cút!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.