TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 203

Tô Uyển hơi lo lắng, Liễu Ngọc Như thở dài, “Người không thể ra mặt.

Hiện tại vốn dĩ phụ thân thích ghé chỗ người vì cảm thấy người chân chất,
không tranh không đoạt. Nếu người mở miệng nói chuyện này, e rằng phụ
thân sẽ không vui.”

Tô Uyển trầm mặc không đáp. Liễu Ngọc Như nghĩ nghĩ, “Người đừng

lo, có Cửu Tư ở đây, phụ thân dù bất mãn cũng chẳng dám nói gì.”

Tô Uyển và Liễu Ngọc Như trò chuyện suốt buổi trưa. Đến giờ cơm

chiều, khi mọi người đang tán gẫu, Liễu Ngọc Như thấy Trương Nguyệt
Nhi ôm con liền cười bảo, “Vinh đệ sắp hai tuổi rồi nhỉ?”

Nghe Liễu Ngọc Như nhắc đến nhi tử, Trương Nguyệt Nhi tức khắc tự

tin hơn nên cũng cười đáp lại, “Phải, sắp hai tuổi rồi.”

“Đã biết nói chưa?”

“Chưa nói được hoàn chỉnh, nhưng biết gọi nương.” Trương Nguyệt Nhi

giục Liễu Vinh, “Vinh nhi, nào, kêu nương cho mọi người nghe đi.”

Đứa bé tuôn ra một tràng âm thanh lít nhít nhưng không phát âm được

hoàn chỉnh từ nào. Cố Cửu Tư phì cười, thấy Trương Nguyệt Nhi quay lại
nhìn thì cúi đầu nói, “Xin lỗi, đứa nhỏ này mắc cười quá, ta không nhịn
nổi.”

Mọi người: …

Liễu Ngọc Như lãnh đạm nhìn Cố Cửu Tư, hắn lập tức thu lại ý cười mà

ngồi nghiêm chỉnh.

Chi tiết nhỏ này lại khiến Tô Uyển thật sự yên lòng. Thấy sắc mặt

Trương Nguyệt Nhi khó coi, Liễu Ngọc Như vội hòa giải, “Di nương đừng
so đo với hắn, Cửu Tư tính tình như trẻ con.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.