TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2086

“Tiểu Ngọc!” Trương Ngọc nghe vậy liền hoảng đến mức bước tới trước,

song binh lính rút kiếm ngăn ông lại. Ông nhìn Phạm Ngọc, nôn nóng bảo,
“Chúng ta nhìn ngươi lớn lên, dù thế nào chúng ta cũng sẽ không đẩy ngươi
vào chỗ chết!”

“Câm miệng!”

Phạm Ngọc đột ngột rút kiếm chỉ vào Trương Ngọc, “Ngươi đừng hòng

gạt ta! Cả ngươi lẫn phụ thân đều dùng mấy lời lẽ tốt đẹp để ngụy trang bản
thân thành chính nhân quân tử. Trong lòng các ngươi, ta là cái thá gì so với
thiên hạ? Ta chả đáng một đồng. Hôm nay ta muốn ngươi, phụ thân ta, và
tất cả những kẻ khác chứng kiến cách ta hủy diệt thiên hạ mà các ngươi
dùng mạng đánh đổi! Bây giờ thiên hạ là của ta, của ta!”

“Đồ điên!”

Trương Ngọc luôn hòa nhã cũng phải bật thốt một câu chửi như thế.

Phạm Ngọc nghe vậy lại vỗ tay cười, hào hứng nói, “Hay, hay lắm, ta

thích nghe ngươi chửi.”

“Bệ hạ,” Lạc Tử Thương đặt chén trà xuống, điềm tĩnh nhắc, “trời sắp

sáng, chúng ta cần chuẩn bị lên triều gặp Giang đại nhân.”

Lời nhắc nhở này làm Phạm Ngọc lộ ra vẻ biếng nhác, hắn ném kiếm

sang một bên rồi làu bàu, “Chán ngắt.”

Nói xong, Phạm Ngọc xoay người bỏ đi. Đúng khoảnh khắc ấy, Diệp

Thanh Văn bỗng đoạt kiếm của thị vệ đứng cạnh rồi vọt về phía Phạm
Ngọc. Xung quanh vang lên tiếng quát thét, tất cả binh lính nhào tới Diệp
Thanh Văn. Mấy chục mũi tên xuyên thủng cơ thể ông, Trương Ngọc trợn
trừng mắt mà hét lớn, “Thanh Trạm!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.