TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2104

Chu Cao Lãng khiếp sợ nhìn di chiếu mà không nói nên lời.

Diệp Thế An thấy Chu Cao Lãng vẫn lưỡng lự bèn lạnh lùng nói, “Chu

đại nhân không tranh quyền thế thì cũng hãy nghĩ đến huynh đệ ngài ở
Đông Đô. Thúc phụ ta là bạn tốt thuở niên thiếu của ngài, Trương đại nhân
còn từng vào sinh ra tử với ngài, chẳng lẽ ngài trơ mắt nhìn bọn họ chết oan
dưới lưỡi đao?”

Chu Cao Lãng không trả lời, ông chỉ trầm ngâm nhìn di chiếu. Diệp Thế

An tiến lên một bước, kích động chất vấn, “Hiện giờ còn chần chừ gì nữa?!
Người nhà các ngươi ở Đông Đô toàn nữ quyến, Phạm Ngọc hoang dâm vô
đạo nên bọn họ ở lại ngày nào là nguy hiểm ngày đấy. Chuyện phải làm là
lập tức khởi binh bao vây Đông Đô để ép bọn chúng giao người, sau đó san
bằng Đông Đô và bắt sống Phạm Ngọc lẫn Lạc Tử Thương rồi lấy cái chết
của hai kẻ này tạ lỗi với thiên hạ! Các ngươi còn do dự cái gì!”

Diệp Thế An thở gấp, cả người căng chặt, ánh mắt nhìn mọi người một

cách dữ dội. Cố Cửu Tư giơ tay nhẹ nhàng vỗ vai hắn, ôn hòa khuyên nhủ,
“Thế An, bình tĩnh đi.”

Nghe hắn nhắc nhở, Diệp Thế An bình tâm lại. Cố Cửu Tư nhìn về phía

Chu Cao Lãng, hắn hỏi, “Chu đại nhân còn băn khoăn gì không?”

Chu Cao Lãng vẫn im lặng, đúng lúc ấy, một thanh niên cầm trường

thương bước vào. Vẻ mặt hắn chín chắn, biểu cảm nghiêm nghị, áo giáp
màu bạc dính máu, tay hắn xách theo đầu của một người.

Mọi người đều ngỡ ngàng, Chu Cao Lãng đứng dậy, ông kinh hãi nhìn

thanh niên kia, “Thẩm Minh, đây là ai?”

“Đại sứ Đông Đô,” Thẩm Minh vừa thản nhiên đáp vừa nhìn thẳng vào

mắt Chu Cao Lãng, “hắn bảo Phạm Ngọc đề nghị Chu đại nhân tru sát
nghịch tặc Cố Cửu Tư nên ta chém hắn ngay tại chỗ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.