TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2205

Hành Tri đến Đông Đô và mở rộng chiến trường thì ông ta khó mà giải
quyết vấn đề lương thực với một Đông Đô đã bị cướp bóc.”

“Chu đại ca biết Lạc Tử Thương động tay động chân vào Hoàng Hà. Đến

lúc Hoàng Hà vỡ đê khiến Vĩnh Châu gặp nạn, các ngươi chỉ cần tố cáo thủ
phạm làm đê vỡ thì Vĩnh Châu tất nhiên ghi hận Lưu Hành Tri với Lạc Tử
Thương. Các ngươi chìa tay ra giúp đỡ là Vĩnh Châu sẽ thuộc về các ngươi.
U Châu và Vĩnh Châu tạo thành một tuyến đường liền mạch, Chu đại nhân
chiếm hai châu này thì không phải lo vấn đề vận chuyển lương thảo. Sau
đấy nghỉ ngơi qua loa là đủ sức tái chiến với Lưu Hành Tri.”

Cố Cửu Tư phân tích cặn kẽ, ánh mắt nhìn Diệp Thế An của hắn không

mang theo trách cứ mà chỉ tràn đầy thương xót, “Nhưng khi làm vậy, các
ngươi có nghĩ tới Thẩm Minh không?”

Nghe đến tên Thẩm Minh, sắc mặt Diệp Thế An thoáng dao động. Cố

Cửu Tư tiến lên một bước và hỏi tiếp, “Có nghĩ tới bá tánh Đông Đô
không? Cả bá tánh Dự Châu và Vĩnh Châu nữa? Có nghĩ tới trách nhiệm
của một thần tử lẫn tướng sĩ cũng như di nguyện của tiên đế không?”

“Nghĩ tới thì sao chứ!” Diệp Thế An gầm lên, hắn dùng đôi mắt sũng

nước nhìn chằm chặp Cố Cửu Tư. “Đứng trước thù nhà,” hắn nức nở, “ta
không lo được nhiều như vậy. Cố Cửu Tư, ngươi có thể sống ngây thơ
trong sáng cả đời vì những người mà ngươi quan tâm đều còn sống. Ta
khác ngươi. Cha ta đã chết, nương ta đã chết, thúc phụ của ta, gia tộc của
ta…”

“Nhà ta có nợ máu chồng chất mà ta còn phải sống ngây thơ như ngươi

sao?!”

Diệp Thế An đẩy hắn ra rồi điên cuồng đi về phía cuối hành lang.

Cố Cửu Tư mệt mỏi xoay người dõi theo bóng lưng hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.