TRƯỜNG PHONG ĐỘ - Trang 2211

Lời này làm thị vệ đau hết cả đầu, Cố Cửu Tư dùng ánh mắt đắc ý ra

hiệu cho hắn thu dọn chén đũa. Thị vệ cầm chén đũa ra ngoài còn Cố Cửu
Tư ngồi chờ trong phòng. Sau khi đợi một lúc lâu, bên ngoài truyền đến
tiếng bước chân. Cố Cửu Tư mở bừng mắt và thấy cửa phòng mở ra.

Chu Diệp đứng tại cửa, trông hắn vô cùng trầm tĩnh. Cố Cửu Tư nhìn

Chu Diệp, hắn nghẹn họng một lát mới mở miệng gọi, “Chu đại ca.”

Bên ngoài chắc đang mưa nên Chu Diệp khoác áo choàng. Khi hắn vào

phòng, Cố Cửu Tư thấy rõ khuôn mặt tái nhợt của hắn đượm vẻ mệt mỏi
đầy lạnh nhạt. Hắn đưa áo choàng cho người hầu, người hầu cầm lấy rồi rời
khỏi phòng và đóng cửa lại. Trong phòng chỉ còn Chu Diệp với Cố Cửu
Tư, Chu Diệp lặng lẽ nhìn hắn và Cố Cửu Tư đón nhận ánh mắt này nhưng
nhất thời không biết nên nói gì.

Hắn nghĩ Chu Diệp đã cân nhắc mọi phương diện song vẫn hạ quyết tâm

đổi bá tánh Đông Đô lấy sự an toàn của bản thân.

“Ta biết ngươi đòi gặp vì muốn khuyên ta.”

Chu Diệp mở lời bằng giọng đều đều, Cố Cửu Tư không đáp lại nên hắn

từ tốn tiếp tục, “Nhưng ta tới cũng vì muốn khuyên ngươi.”

“Đại ca…”

“Lát nữa phụ thân sẽ triệu kiến ngươi. Phụ thân mới đăng cơ, lòng quân

chưa ổn định, thái độ hôm nay của ngươi ảnh hưởng đến tinh thần binh sĩ.
Nếu ngươi cứ nhất quyết làm trái ý người, ta sợ không bảo vệ nổi ngươi.”

Cố Cửu Tư càng nghe càng trầm mặc, hắn chưa từng nghĩ sẽ có ngày

mình và Chu gia đi đến tình trạng này. Chu Diệp đứng trước mặt hắn thật
lâu rồi lên tiếng lần nữa, “Ta biết quyền cao chức trọng không thể khiến
ngươi dao động, nhưng còn người nhà ngươi thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.